HẲN LÀ YÊU - Trang 209

Cô đứng lên và đi theo anh. "Anh đói à?"

"Không, tôi nghĩ cô có thể đói thôi."

"Không, tôi đã ăn trước bữa tiệc của Kevin rồi."

"À." Anh liếc nhìn cô qua vai. "À, được rồi."

Trong suốt chuyến lái xe về nhà Gabrielle, những ý nghĩ của cô một lần

nữa lại xoay sang tuýp mà Joe có thể mang về nhà. Cô tự hỏi họ trông thế
nào, và họ trông giống Nancy không. Cô cá là có.

Joe dường như cũng lơ đãng như Gabrille, và không ai trong hai người

nói gì cho đến lúc cô cố gắng trò chuyện khi còn cách nhà cô ba con phố.
"Kevin đã có một bữa tiệc thật thú vị." Cô chắc chắn anh có rất nhiều thứ
để nói về nó.

Không hề. Anh chỉ hơi càu nhàu và nói, "Kevin là một thằng ngốc."

Cô từ bỏ, và họ lái xe nốt quãng đường ngắn ngủi còn lại trong im lặng.

Anh không nói gì khi đưa cô lên vỉa hè hay khi lấy chìa khóa khỏi tay cô.
Ngọn đèn màu hồng trước nhà ve vuốt nét nhìn nghiêng của anh và nấn ná
trên những lọn xoăn mềm mại trên tai anh khi anh cúi xuống và mở cánh
cửa ra. Anh thẳng người dậy và cử động vai như thể nó vẫn gây phiền phức
cho anh.

"Anh đã làm đau mình vì giúp tôi tối nay à?" cô hỏi.

"Tôi đã làm dão cơ ngày hôm trước khi chuyển mấy cái giá trong cửa

hàng của cô, nhưng tôi sẽ sống thôi."

Anh thẳng người dậy, và cô nhìn anh, nhìn đôi mắt sẫm màu mệt mỏi của

anh, một lớp râu mới mọc khác, và cơn căng thẳng làm nhăn trán anh lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.