HẲN LÀ YÊU - Trang 228

"Hmm?" Giọng cô thô ráp, như thể cô vừa ngủ dậy. "Gì cơ?"

"Em có thể bắt sóng với Elvis Presley không?"

"Không," cô thì thầm và dựa vào anh. Ngực cô vuốt ve ngực anh, và hai

đầu cứng ngắc sượt qua hai đầu ngực phẳng của chính anh.

"Chúa ơi," anh khò khè, "em không thể thử sao?"

"Ngay bây giờ sao?"

"Ừ."

Cô ngửa ra sau để nhìn anh qua đôi mắt lim dim. "Em không phải bà

đồng."

"Vậy là em không thể giao tiếp với người chết ư?"

"Không."

"Chết tiệt."

Cô lướt tay lên vai anh và hắng giọng. "Nhưng em có một người em họ

có thể giao tiếp với cá voi."

Khóe miệng anh giần giật. Một người em họ giao tiếp với cá voi chỉ làm

xao lãng được chút ít, nhưng anh sẽ nhận bất cứ thứ gì đánh trệch sự chú ý
của anh khỏi bầu ngực rắn chắc của Gabrielle. "Thật sao?"

"Chậc, dẫu sao cô ấy cũng nghĩ thế."

"Nói gì đó về cá voi đi?" Joe với tay ra sau cô và giật nhẹ dây đeo ngược

lại qua vai cô.

"Gì cơ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.