HẲN LÀ YÊU - Trang 230

"Có." Anh sẽ không thử gọi hay gặp mặt cô vào ngày mai. Có lẽ thế là

tốt nhất. Cách đây vài giờ cô còn không chắc mình có thích anh, vậy mà
bây giờ ý nghĩ không được nhìn thấy anh khiến cô thấy trống hoắc bên
trong. Cô quan sát anh đi khỏi nhà cô cứ như anh không thể thoát ra đủ
nhanh, và ngay khi cánh cửa đóng lại sau lưng anh, Gabrielle trượt vào ghế.

Những ngọn nến trên mặt lò sưởi vẫn bập bùng, nhưng mùi hương của

chúng chẳng làm được gì để xoa dịu cô hết. Tinh thần của Gabrielle kéo cô
chạy từ bắc xuống nam, vậy mà tất cả khao khát của cô dường như đều tập
trung vào cùng một hướng - về hướng của Joe. Nó tuyệt đối không hợp lý tí
nào. Chẳng có sự cân bằng trong đời sống của cô khi anh ở quanh. Không
một chốn yên bình, nhưng đứng gần đến thế, cảm nhận hơi ấm của làn da
trần của anh mang lại cảm giác rất tuyệt. Quá toàn diện. Quá trọn vẹn. Anh
đã phó thác bí mật cho cô, và cô cảm thấy như thể họ đã kết nối tinh thần
nhiều hơn.

Họ mới biết nhau một khoảng thời gian vô cùng ngắn, vậy mà cô đã để

anh đổ dầu lên ngực cô và chạm vào cô như thể họ là người tình. Anh khiến
tim cô đập thình thịch và các giác quan của cô sống dậy cho đến khi từng
phần của cơ thể, đầu óc, và linh hồn cô đều tập trung vào anh. Cô đáp lại
anh không giống một người đàn ông nào cô từng biết, vậy mà cô không hề
hiểu rõ anh. Tim cô nện dồn dập như thể cô nhận ra anh và chỉ có một lời
giải thích duy nhất. Cô sợ ý nghĩa của nó.

m và dương.

Bóng tối và ánh sáng. Cực dương và cực âm. Hai mặt đối lập hoàn toàn

đến với nhau để tạo thành một thể cân bằng hoàn hảo.

Cô sợ điều đó có nghĩa rằng cô đang rơi vào tình yêu với Thám Tử Joe

Shanahan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.