HẬN LÃNG BẠC - Trang 77

HẬN LÃNG BẠC

Trương Thái Du

www.dtv-ebook.com

Chương 7

Phải chăng quan sát qui luật chuyển động từ Đông sang Tây hằng

ngày của mặt trời, người Hoa Hạ đã đặt ra mốc Cửu Châu? Nếu ta áp nghĩa
Cửu là mặt trời ở đây thì sẽ bật ra sự thống nhất xuyên suốt trong nội hàm
tên gọi nước Nhật: Cửu Châu (Xứ sở của mặt trời), Nhật Bản (Gốc của mặt
trời), Phù Tang (Theo truyền thuyết cổ phương Đông có cây dâu rỗng lòng
gọi là Phù Tang hay Khổng Tang, là nơi thần Mặt Trời nghỉ ngơi trước khi
cưỡi xe lửa du hành ngang qua bầu trời từ Đông sang Tây, do đó Phù Tang
hàm nghĩa văn chương chỉ nơi Mặt trời mọc).

Cô bảo Thiên văn học là một ngành quá hẹp, cô tin anh chứ chưa thể

hiểu anh. Anh cảm ơn rồi nói rằng có lòng tin mà chưa hiểu đến cùng đích
cũng tốt thôi. Sử quan Á Đông xưa đều là những nhà thiên văn thực hành,
cho nên tìm hiểu cổ sử mà mù tịt thiên văn thì đáng tiếc lắm.

Anh luận ra từ qui luật chuyển động hằng năm của mặt trời, trên

hướng nam tính từ các kinh đô cổ Trung Quốc, sẽ xuất hiện ít nhất hai mốc
mang nghĩa "gốc của mặt trời" áng chừng. Ít nhất hai mốc là vì, khác với
hướng đông (đi qua Cửu Châu) văn minh Hoa Hạ luôn tiến về phía nam,
càng ngày càng hiểu hơn vùng đất phương nam. Các "gốc của mặt trời" có
thể cũng dịch chuyển và thay đổi để chính xác hơn.

Hai mốc ấy đã nằm yên trong Hán sử nhiều ngàn năm, đó là Cửu Nghi

và Cửu Chân. Chân nghĩa là gốc như "qui chân" là trở về gốc. Một cách đại
khái, Cửu Chân ra đời như khái niệm vùng xích đạo ngày nay. Nó nằm
trong một hệ thống có tính thuyết phục cao. Sử quan Hoa Hạ đã quan sát
bầu trời, quan sát qui luật chuyển động tương đối của mặt trời và trái đất để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.