HẬN LÃNG BẠC - Trang 129

HẬN LÃNG BẠC

Trương Thái Du

www.dtv-ebook.com

Đêm Thị Dân

Lại một tối thứ Bảy quái quỷ. Căn nhà mênh mông trở thành quá hẹp,

chẳng chỗ nào hắn có thể ngồi nóng chỗ. Bật nhạc. Nhạt quá - tắt. Tivi...
không có gì mới. Điểm danh trong đầu những số điện thoại bè bạn. Một
người, hai người không có nhà. Người thứ ba... đến hồi chuông tiếp theo thì
hắn vội vàng cúp máy. Hắn tìm báo đọc. Những con chữ nhảy nhót. Chán,
hắn thay vội quần áo, dẫn xe ra khỏi nhà. Đây đó trai gái từng cặp tung tẩy
đi vào đêm cuối tuần. "Hừmm hạnh phúc nhỉ!". Hắn đang ghen với thiên
hạ. Cũng lạ, thấy mà thèm nhưng làm như họ thì hắn ngấy.

Chẳng tự biết mình đang muốn gì nữa, hắn bỗng thích chở một em

thật xinh chạy lòng vòng rồi tắp vào quán cà phê nhạc bất kỳ, hoang phí
thêm một tối không mục đích. Ít ra hắn sẽ là một kẻ hạnh phúc trong mắt
mọi người. Tạm gọi là hạnh phúc mỏng manh hay sự lừa dối ngọt ngào.
Ừ... có mấy ông nhà văn đã từng dẫn gái ăn

sương về nhà để... ngắm và cao ngạo dạy đời đó thôi. Một ý tưởng lóe

lên. Hắn sẽ thử đảo qua vài cái chợ người tìm một cô ít son phấn rẻ tiền
nhất. Tân Cảng ư? Chịu! Mấy lần có việc dừng bất chợt nơi ấy, cả một rừng
hoa ngồi trên xe ôm xúm lại, hắn đã phát hoảng. Chỉ sợ người quen bắt gặp
thì xấu mặt. Trước sở thú hay Huyền Trân công chúa cũng vậy thôi. Ma cô
nhiều hơn thịt sống.

Chiếc xe rề rề theo những do dự và bắt đầu lên dốc cầu Sài Gòn. À

chỗ này chắc hợp với tính nhát gan cố hữu trước đám đông của hắn. Đã
thấy một vài cô đứng cách nhau xa xa, trông rất lành. "Coi chừng lầm mà bị
chửi" hắn thầm nghĩ nhưng vẫn tắp vào. Chẳng có chút đon đả nào cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.