HÀN MÔN TRẠNG NGUYÊN - Trang 111

Chu thị cầm cổ áo đem Thẩm Khê nhấc lên, lập tức bắt lấy lỗ tai nhỏ

bé của hắn xoay tròn một cú chín mươi độ, Thẩm Khê lập tức thảm hô ra
tiếng.

Lâm Đại dùng tay nhỏ bé che miệng, len lén cười lên.

...

...

Chu thị hết sức trịnh trọng một tay nắm Thẩm Khê, một tay lôi kéo

Lâm Đại, một bên đi về hướng cửa thành, một bên không ngừng mà dặn
dò: - Ngốc tiểu tử, Đại nhi, trong thành người rất nhiều, lát nữa các con nhớ
tuyệt đối phải theo sát bên nương, không được đi lạc ra đó, biết không?

Thẩm Khê không yên lòng gật gật đầu, Lâm Đại thì vô cùng nhu thuận

mà trả lời: - Biết ạ, nương thân.

Chu thị thấy bộ dạng không chút để ý kia của Thẩm Khê trong lòng

thầm nghĩ kì quái, nhớ ngày đó khi chính nàng còn là một hoàng hoa đại
khuê nữ, ba ngày trước khi vào thành đều ngủ không ngon giấc, không biết
cao hứng biết bao nhiêu, tiểu tử thối này lại ngược lại, giống như một người
không có chuyện gì cả vậy.

Ngẫm nghĩ một chút, Chu thị nhịn không được nói: - Ngốc tiểu tử, sau

khi vào thành, nếu như dám hô to gọi nhỏ, làm lão nương mất hết mặt mũi
thì trở về xem lão nương có lột da ngươi ra không.

Ba người dắt tay đi cỡ một khắc đồng hồ (15 phút), liền nhìn đến cửa

thành không tính cao đại hùng vĩ xuất hiện ở xa xa.

Thẩm Khê thị lực vô cùng tốt, đưa mắt nhìn tới, chỉ thấy trên cửa

thành có khắc hai chữ "Ninh Hóa" bằng thể triện thật to. Thẩm Khê đời
trước dù sao cũng là giáo sư đại học, học phú ngũ xe, đối với hai chữ thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.