HÀN MÔN TRẠNG NGUYÊN - Trang 14

Lại nói, Thẩm gia hết thảy bảy đứa cháu đích tôn, coi như là hương

khói thịnh vượng, trong đó Thẩm Khê là nhỏ tuổi nhất. Không chỉ hắn nhỏ
nhất, mà cha hắn Thẩm Minh Quân cũng giống hắn đứng hàng nhỏ nhất,
chính bởi hoàn cảnh như vậy mà chẳng mấy ai thèm để tâm đến cử chỉ
ngôn hành của hắn. May thay, cũng nhờ đó hắn mới được ngẫu nhiên
phóng túng một chút, thả lỏng tâm tình buồn bực đè nén.

Trong năm người con Thẩm gia, lão Nhị, lão Tam, lão Tứ đều là dân

nuôi tằm trong thôn, lão Ngũ cha Thẩm Khê, Thẩm Minh Quân thì làm đứa
ở cho nhà họ Vương, một đại địa chủ ở huyện.

Lão đại Thẩm Minh Văn trước khi chưa đỗ Tú tài đều là dựa dẫm vào

sự chu cấp của các huynh đệ, đọc sách hao phí tiền của rất nhiều, tất cả
gánh nặng đều đặt trên người mấy đệ đệ, quãng thời gian đó cuộc sống rất
khốn khó, eo hẹp. Tận đến khi Thẩm Minh Văn không phụ sự mong đợi
của mọi người thi đậu Tú tài, trở thành lẫm sinh của huyện, mỗi tháng được
sáu đấu gạo và hàng năm được bốn lượng bạc, bấy giờ cuộc sống mới được
cải thiện phần nào.

Do bởi lão thái thái là đương gia, đối xử với mọi người tương đối công

chính, cho nên cả nhà Thẩm gia ngoài vấn đề ăn mặc quá mức tằn tiện thì
quan hệ giữa các phòng cũng coi như hòa hợp.

Trong số mấy đứa cháu đích tôn Thẩm gia, chỉ mỗi mình đại lang

Thẩm Vĩnh Trác nhà lão Đại là được quyền đến tư thục trên trấn học hành,
vì lẽ con kế nghiệp cha, đây là quyết định độc đoán của lão thái thái. Mặc
dù các phòng khác đều có sự bất mãn, tuy nhiên tốt xấu đều là người một
nhà, tất cả đều kỳ vọng trong nhà sẽ cho ra được một vị Cử nhân lão gia,
chờ khi Thẩm Minh Văn phất lên, gia đạo sẽ được phục hưng, do vậy họ
cũng chỉ ngầm lằn nhằn đôi chút rồi thôi chứ không có biểu hiện oán giận
ra mặt đối với lão thái thái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.