HÀN MÔN TRẠNG NGUYÊN - Trang 146

thượng. Chữ Quan hai cái cửa, ngay cả thân sĩ không có công danh che chở
đều phải ngửa đầu xu nịnh, chớ nói chi là những thương nhân địa vị thấp
kia.

Hạ chủ bộ gật đầu cười, hỏi: - Nhóc con, cậu làm thế nào mà nghĩ ra ý

tưởng lắp đặt ống bễ vào bếp lò trong nhà hả?

Thẩm Khê còn chưa kịp mở miệng, Lưu quản gia đã thúc giục nói: -

Tiểu tử, Hạ chủ bộ hỏi ngươi đó, mau mau nói đi.

Thẩm Minh Quân bèn lên tiếng: - Chủ bộ lão gia, có thể là tiểu nhi

nhà tôi có chút sợ người lạ.

Thẩm Khê lại nói: - Cháu không biết cái bễ lò rèn là dạng gì hết, cái

này hoàn toàn là do chính cháu nghĩ ra được... Cháu chỉ là muốn làm ra
công cụ để mẹ dùng thôi, thấy mẹ mỗi lần dùng nhà bếp đều phải thổi lửa
rất vất vả, nên cháu muốn giúp mẹ tiết kiệm một chút khí lực.

Một câu trúng đích, Hạ chủ bộ không ngừng gật đầu.

Ở thời đại này, người làm nghề thủ công cho dù có thạo nghề cỡ nào

thì chung quy vẫn bị coi là nghề đê tiện, không trèo lên được mặt bàn, duy
có người đọc sách mới là kiêu ngạo! Mà Nho gia lấy hiếu làm đầu, Thẩm
Khê cố ý biểu hiện hành động của mình xuất phát từ đạo hiếu, chính là
muốn gây được thiện cảm với Hạ chủ bộ.

Quả nhiên, Hạ chủ bộ đầy mặt đều là vẻ khen ngợi: - Chẳng những là

trẻ nhỏ thông minh, còn rất hiếu thuận, tiền đồ không thể lường trước
được... Có đi học lớp vỡ lòng không?

Thẩm Minh Quân cung kính trả lời:

- Khởi bẩm lão gia, tiểu nhi nhà tôi tính theo tuổi mụ mới lên bảy tuổi

còn chưa có nhập học.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.