HÀN MÔN TRẠNG NGUYÊN - Trang 90

Chu thị dừng một chút, lại nói:

- Tiểu nữ oa dáng vẻ xinh đẹp như vậy, làm vợ của con con còn không

vui? Đợi đến thị trấn rồi, mẹ sẽ bảo cha con đi quan phủ báo hộ tịch cho
con bé, xếp vào ở với chúng ta... Việc này quyết định như vậy đi, không
bàn lại nữa, đừng có như trước kia lý sự với mẹ nữa.

Thẩm Khê cảm thấy sự tình có chút không đúng, liền chất vấn: - Mẹ,

mẹ cứ như vậy không chịu hỏi qua ý kiến của người ta, liền nhận con dâu
nuôi từ bé về nhà ta? Quan phủ bên kia sẽ không truy cứu sao?

Chu thị trừng mắt lạnh lùng nhìn nói: - Truy cứu cái gì, đây cũng

không phạm pháp! Hừ, cho rằng lão nương không đọc qua thư dễ bị lừa gạt
có phải hay không? Tam bá mẫu của con chính là con dâu nuôi của Thẩm
gia từ bé, đại tộc Thẩm gia có thể làm chuyện phạm pháp như vậy sao?

Thẩm Khê ấp úng, rốt cuộc cũng miễn cưỡng tìm được một lý do: -

Nhưng... Nó... Nó lớn hơn con.

Tiếng nói hạ xuống, liền nghe Chu thị cười trêu chọc: - Mẹ nói tiểu tử

con có phải là kẻ ngốc hay không hả? Con dâu nuôi từ bé là con dâu nuôi
từ bé, đó là giữ cho con một người vợ sau này, khẳng định người vợ không
lớn tuổi hơn con thì sao gọi là con dâu nuôi từ bé?

Thẩm Khê sửng sốt một lúc lâu, cảm thấy Chu thị nói như vậy thật sự

là rất có đạo lý, hơn nữa hắn kiếp trước cũng biết thuyết pháp này, nhất thời
trong lòng thê lương, chỉ có thể mang một bụng bực bội, giả bộ ngây ngô
nói: - Mẹ, con chỉ muốn mẹ, không cần gả vợ cho con đâu, con còn chưa
bảy tuổi, sao mà lấy vợ?

Chu thị liếc Thẩm Khê một chút, cười lạnh nói: - Con cho rằng lão

nương muốn à? Bảy tuổi, đối với khoảng cách đủ tuổi cưới vợ của con
cũng không là mấy năm. Chờ con đến tuổi lấy vợ lại không cưới được…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.