HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 1150

Nam tử tuyệt mỹ ngẩng đầu lên, nhìn thấy sắc mặt xanh mét của nha đầu

kia, cảm thấy oan uổng quá! Hai người bọn họ làm mặt dày muốn tới đây
ngồi, liên quan gì tới hắn chứ ?

Tức giận đùng đùng trợn mắt lườm hắn một cái, rồi sau đó quay đầu

không thèm nhìn hắn nữa!

"Hôm nay, nhờ phúc của Hoàng đế có thể nhìn thấy hoa sen khắp hồ,

cảnh đẹp như thế này, không có thi từ ca phú làm bạn chẳng phải mất hứng
ư ? Không biết các vị nghĩ sao ?" - Thái hậu cười híp mắt lên tiếng.

Mọi người vốn biết ý đồ của Thái hậu, liền cùng nhau cười nói: "Thái

hậu nói rất đúng!"

"Nếu như thế, chúng ta hãy lấy sen làm đề, hôm nay các nam nhân cũng

không cần tham dự, hãy để ai gia và đám nha đầu này cùng nhau vui vui vẻ
vẻ!", giọng điệu hiền từ không che đậy tâm tình rất tốt của chủ nhân.

Vũ Văn Tiểu Tam mắt tinh nhìn đến Hiên Viên Triệt cái miệng nhỏ nhắn

thì méo mó, vẻ mặt thì ai oán, không nhịn được cười khẽ một tiếng. . . . . .

Nụ cười này, liền đem ánh mắt của mọi người nhìn tới, Thái hậu khẽ

cười mở miệng: " Tam nhi cười như vậy, chẳng lẽ là đã có được câu hay?"

Mọi người cũng quay đầu, rất mong đợi nhìn nàng, nữ tử có thể làm ra

những câu thơ kia, đối với chủ đề “sen” này, hẳn nhiên cũng có giải thích
độc đáo!

Được câu hay? Ta có câu cái cục cứt ý! Cười một cái cũng không được

à! Vũ Văn Tiểu Tam oán thầm ở trong lòng, trong đầu thật nhanh chóng
sàng lọc những thứ danh ngôn kia, cuối cùng quyết định cách tân một phen,
che miệng cười khẽ: "Câu hay thì không có được, ngược lại nghe mẫu hậu
vừa nói, trong đầu nghĩ được thể thơ mới mẻ, nói ra tìm chút vui vẻ thôi,
các vị không nên giễu cợt tài năng của bổn vương phi !"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.