HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 1391

"Thương Thương sẽ xử lý tốt!" - Hắn chỉ muốn nhìn nàng vui vẻ sống,

hắn không muốn để cho nàng dính vào bất kỳ một chuyện phiền lòng nào
hết.

Vũ Văn Tiểu Tam biết suy nghĩ trong lòng hắn, cũng không chọc phá,

chỉ nhẹ giọng mở miệng: "Tình yêu là chuyện của hai người !" Đúng, là
chuyện của hai người, cho nên không muốn có chuyện áp lực gì cũng để
cho một mình hắn gánh vác, một người gánh đã lâu cũng sẽ mệt mỏi.

"Thương Thương sẽ không mệt mỏi !" - Hắn nhìn chằm chằm ánh mắt

của nàng, một lần nữa dễ dàng nhìn thấu suy nghĩ ý của nàng, "Thương
Thương chỉ muốn nhìn Tam nhi vui vẻ ! Với Thương Thương mà nói, nụ
cười của Tam nhi chính là trời cao ban cho ân sủng ! Chỉ cần Tam nhi có
thể vui vẻ cười, Thương Thương sẽ không cảm thấy mệt mỏi, vĩnh viễn sẽ
không !"

Lời thổ lộ này muốn thâm tình bao nhiêu thì có bấy nhiêu thâm tình,

khiến gương mặt nhỏ nhắng nhưng dày sánh ngang tường thành của Vũ
Văn Tiểu Tam khẽ ửng hồng, có chút ngượng ngùng, càng nhiều hơn là
nồng đậm cảm động: "Thương Thương. . . . . ."

Sờ sờ cái mũi của nàng, nhẹ giọng nói: "Thương Thương xuất cung rồi,

nếu Tam nhi ngủ không ngon thì nằm thêm một chút đi !"

"Ừm! Thương Thương trở về cũng nghỉ một lúc đi !" – sặc. . . . . . Nàng

nói xong khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên, ánh mắt mất tự nhiên đảo qua
đảo lại, vì sao mấy lời nàng vừa nói cùng hắn cảm thấy có chút tương tự
đối thoại giữa những kẻ tình lữ?

Trên thực tế, vẫn luôn là hắn quan tâm nàng, nàng bị động tiếp nhận, mà

hôm nay nàng cũng chủ động quan tâm tới hắn, hắn tự nhiên có thể cảm thụ
được biến hóa rất nhỏ này, khẽ cười gật đầu một cái: "vậy người ta đi về
ngủ một giấc ! Tam nhi cũng không nên luyến lưu người ta nhé !"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.