HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 1587

Cho đến khi nàng không chịu nổi, hai tay tóm lấy vạt áo trước ngực hắn,

suýt nữa thiếu dưỡng khí mà chết, hắn mới buông nàng ra: "Bảo nàng đừng
nghịch ngợm nữa mà!"

Mỗ nữ tựa vào trong ngực của hắn, thân thể có chút như nhũn ra, quệt

mồm, rất là bất mãn mở miệng: "Chàng cũng chỉ biết dùng chiêu này đối
phó người ta!"

"Ai bảo nàng luôn không nghe lời!" - Hắn gãi gãi cái mũi của nàng, cười

nói, trên mặt sắc đỏ vẫn chưa rút đi.

Vũ Văn Tiểu Tam chu chu miệng: "Nào có, người ta rất nghe lời !"

"Ha hả. . . . . ." - Hắn khẽ cười một tiếng, cũng không tiếp tục dây dưa

cái vấn đề này nữa, chỉ trầm giọng mở miệng: "Tam nhi, ngày hôm qua,
Ngạo vọt vào biển lửa cứu nàng, nàng có hay không. . . . . . Có hay không. .
. . . ." - Có hay không vì vậy mà nghĩ sẽ lựa chọn hắn? Hỏi một nửa, không
dám hỏi nữa, cũng vì sợ nhận được đáp án như vậy.

"Cái gì mà hay không ?" - Nghiêng đầu, vô cùng khó hiểu nhìn hắn.

Bình tĩnh nhìn nàng một hồi lâu, thở dài một hơi, cuối cùng không có

dũng khí đoán tiếp, sờ sờ tóc của nàng, dịu dang mở miệng: "Không có gì
!"

Vũ Văn Tiểu Tam nhíu nhíu lông mày, nhưng ngay sau đó khẽ cười mở

miệng: "Thương Thương, chàng cũng phải học tint ưởng ta !"

Nàng cũng không phải là ngu xuẩn, đương nhiên có thể nghĩ ra hắn

muốn hỏi cái gì. Việc Hiên Viên Ngạo làm, nàng không phải là không cảm
kích, chẳng qua là cái loại cảm kích này không liên quan đến tình yêu,
huống chi nàng cũng còn chưa hiểu Hiên Viên Ngạo vì nguyên nhân gì
xông vào cứu nàng, cho nên càng không có khả năng vội vã cho phép xiêu
lòng lao đến như vậy được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.