HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 1686

"Thái hậu!"

Hắn vội vàng xông vào nội điện. . . . . .

"Hi vương gia! Ngài không thể vào đi!" . . . . . .

"Hi vương gia!" . . . . . .

Một cước đá văng cửa , liền thấy người mà hắn tâm tâm niệm niệm ,

hoàn hảo không tổn hao gì ngồi ở trên giường, quay đầu có chút kinh ngạc
nhìn hắn. . . . . .

Toàn thân căng cứng như dây cung nháy mắt giãn ra, dung nhan tuyệt

mỹ nở rộ một cái lúm đồng tiền , vài bước đi nhanh xông lên trước, nàng
chỉ cảm thấy hoa mắt, bản thân đã bị hắn ôm vào trong lòng. . . . . .

Hắn gắt gao ôm nàng, giống như muốn đem nàng nhập vào trong thân

thể mình, thân mình có chút run run, hốc mắt hơi hơi phiếm hồng: "Tam
nhi, nàng không có việc gì, thật tốt!" Kém một chút, còn kém một chút ,
hắn sẽ mất đi nàng rồi !

Trên mặt nàng nở một nụ cười kiều diễm như hoa , ôm lấy hắn: " Ừ, ta

không sao!" Bàn tay trắng nõn nhè nhẹ vỗ về lưng của hắn , trấn an cảm
xúc của hắn .

Sau một lúc lâu, hắn buông ra nàng, vuốt mặt nàng, cảm thụ được độ ấm

trên mặt nàng , dung nhan như cánh hoa đào lộ ra một nụ cười ngây ngốc :
"Tam nhi không có việc gì, Tam nhi của ta không có việc gì!"

Đầu ngón tay còn hơi có chút run rẩy , nàng bắt lấy tay hắn, nhìn khuôn

mặt tuyệt mỹ của hắn : "Tốt lắm, Thương Thương, người ta không có việc
gì!" Vì sao người suýt nữa bị giết , đi dạo một vòng qua Quỷ Môn quan là
nàng mà bây giờ còn phải an ủi hắn ? Đây là thói đời gì a!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.