Nàng thích bộ dáng bày mưu nghĩ kế của hắn , thích ngạo khí không gì
để ở trong mắt của hắn : " Thương Thương mà ta nhận thức , cũng không
thế này!"
Hắn ngẩng đầu, vuốt tóc của nàng: " Ừ , Tam nhi yên tâm, có Thương
Thương ở đây, Tam nhi sẽ không xảy ra chuyện gì ! Chờ chuyện của Mông
Man đế quốc qua đi , Thương Thương sẽ xử lý tất cả mọi chuyện ."
" Ừ ! Người ta thật yên tâm, bởi vì người ta cho tới bây giờ cũng không
hoài nghi năng lực của Thương Thương !" Đúng vậy, nàng tín nhiệm hắn,
ngay tại lúc sắp bị độc chết , nàng mặc dù sợ, nhưng trong thâm tâm có một
thanh âm nói cho nàng, hắn nhất định sẽ tới cứu của nàng! Nhất định sẽ!
"Vậy Tam nhi nghỉ ngơi đi , cố gắng ngủ một giấc." Hắn ôn nhu mở
miệng, trong mắt tràn đầy sủng nịch.
"Ừ !" Nàng cười gật gật đầu, "Vậy Thương Thương phải đem chuyện tối
hôm nay xử lý cẩn thận, ngay cả một giọt nước cũng không rỉ ra nhé !"
Nàng không thể để tướng quân phủ gặp chuyện không may, tuyệt đối không
thể!
"Tam nhi yên tâm!" Nàng muốn thủ hộ , hắn đều sẽ giúp nàng cẩn thận
thủ hộ.
Ôm lấy eo của hắn , cọ xát trong ngực hắn , giống như mèo con : "Vậy
Thương Thương trở về đi, trở về đi! Aizz. . . . . . Đều có chút luyến tiếc rồi
!"
" Dẻo miệng !" Ấn một nụ hôn trên trán của nàng , lành lạnh , lại bao
hàm thâm tình.
Hắn tự nhiên biết nàng nói câu nói kia, chẳng qua là muốn hắn điều tiết
tâm tình , mặc dù không biết nàng có phải thật sự luyến tiếc hắn hay không
, nhưng là nghe xong lời này tâm tình cũng là vô cùng tốt!