Mộ Vân Dật nhíu mày, nói: "Tình huống thật nghiêm trọng, hắn không
chỉ bị vết thương nghiêm trọng, mà còn có ý muốn chết !"
"Cái gì ?" - Thái hậu nhất thời cảm thấy một cơn choáng váng mắt hoa,
Ngạo nhi của bà, vương gia anh dũng nhất của đế quốc Hiên Viên, làm sao
có thể có ý tìm chết ? Chớ không phải là do bà bức sao ?
"Thôi, thôi, thôi ! Việc này ai gia không quản, Ngạo nhi, chỉ cần con có
thể hảo hảo tỉnh lại, ai gia sẽ không bao giờ quản việc này nữa ! Tùy các
người ! Minh Châu, đi, đem đốt chiếu thư của ai gia đi!"
"Vâng !" Thái hậu viết chiếu thư như sau: "Khâm thiên giám đêm xem
tinh tượng, nói rằng Tam vương gia và tam vương phi ngũ hành tương
khắc, miễn cưỡng kết hợp sợ là có đại nạn. Đặc biệt tuyên bố hôn ước của
hai người không có hiệu quả, từ đây nam các hôn, nữ các gả, hai người
không còn liên quan !"
Hiện thời tính mệnh nhi tử của bà đang lúc một sớm một chiều (nguy
hiểm), quyền thế, hiện tại bà cũng đã nhìn thấu rồi, là của ngươi sẽ là của
ngươi, nếu không phải, cũng chớ cưỡng cầu! Nếu ngôi vị hoàng đế của
Mặc nhi bắt phải đổi bằng mệnh của Ngạo nhi, sao bà có thể nào nhẫn tâm
đây ?
Huống chi Hiên Viên vô Thương đã sớm biết, nhưng vẫn không vạch
trần ra, chỉ sợ cũng không có nhiều hứng thú đối với ngôi vị hoàng đế lắm,
hiện tại bà cũng chỉ có thể nghĩ vậy rồi !
Dung mạo trắng nõn của Hiên Viên Ngạo bởi vì sốt cao mà trở nên đỏ
bừng, mày kiếm gắt gao nhíu vào với nhau, như là đang phải chịu sự thống
khổ to lớn. . . . . .
"Vũ Văn Tiểu Tam. . . . . ."
"Nàng chết tâm đi, bổn vương sẽ không thả cho nàng đi . . . . . ."