HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 1717

. . . . . .

"Thái hậu, tam vương phi hiện nay ở đâu ?" - Mộ Vân Dật nhíu mày mở

miệng.

Trưởng Tôn Minh Tranh nhìn nhìn hắn, có phần không hiểu, nhưng vẫn

mở miệng đáp: "Ở ẩm cung của ai gia, thần y cần tìm nàng làm gì ?"

Nhìn nhìn người trên giường, trầm giọng lên tiếng : "Có lẽ chỉ có tam

vương phi đến đây, hắn mới có một cơ hội sống!"

Trưởng Tôn Minh Tranh ngẩn ngơ, do dự một lát, trên mặt lộ ra một nụ

cười so với khóc còn khó coi hơn, dường như trong nháy mắt đau thương
già đi mười mấy tuổi, run giọng mở miệng: "Đi thỉnh tam vương phi !" -
Rồi sau đó đứng lên, bước chân thất tha thất thểu đi ra ngoài cửa. . . . . .

Có lẽ bà đã già rồi, đã không quản nổi chuyện tình nhi nữ rồi ! Thôi,

thôi. thôi, bà già này trở về hậu cung bảo dưỡng tuổi thọ thôi: "Thần y, nhi
tử của ai gia liền xin nhờ ngài rồi !"

Mộ Vân Dật gật gật đầu: "Ngạo là huynh đệ tốt của Dật, nhất định sẽ

đem hết khả năng có thể !"

. . . . . .

Vũ Văn Tiểu Tam đi đến cửa cung, đang muốn lên xe ngựa, chợt nhìn

thấy một gã thái giám trong cung vội vội vàng vàng chạy ra: "Tam vương
phi, tam vương phi, đợi chút. . . . . ."

Dừng bước, có chút kinh ngạc quay đầu lại : "Chuyện gì vậy?"

"Tam vương phi. . . . . ." - Tiểu thái giám ấy mệt thở hổn hển đứng ở

trước mặt Vũ Văn Tiểu Tam, "Tam vương phi, tam vương gia sốt cao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.