"Tiểu thư, bây giờ chúng ta sẽ đi đâu?" Không thể trở về vương phủ,
theo cách nói vừa rồi của tiểu thư, chỉ sợ phủ tướng quân cũng không thể
trở về. Hiện tại Hi Vương Gia ở tại Thất Vương phủ, nếu là trước đây họ có
thể đến đó, nhưng nếu bây giờ mà đi đến đó rất có khả năng sẽ bị người
khác phát hiện thân phận thật, thật phiền phức!
Đi đâu? Trong đầu của Vũ Văn Tiểu Tam hiện lên biệt viện của Hiên
Viên Vô Thương. Trong lòng đã là có quyết định, đang chuẩn bị nói, đột
nhiên đôi mắt như trân châu chuyển động: "Không đúng, tạm thời chúng ta
không đi đâu hết, cứ vui chơi thật tốt trước đã!
Lại nói, thật vất vả mới được tự do, tại sao có thể không phong lưu
phóng khoáng một phen? Đó không phải là rất có lỗi với bản thân sao? Cái
tên Thương Thương hẹp hòi đó, nếu nhìn thấy nàng liền hận không được
dính chung một chỗ. Thật vất vả mới không có hắn ở đây, nàng nhất định
phải nắm chặt thời cơ mới được!
Nghĩ tới đây lại nhìn thấy phía bên phải đường phố là một tiệm vải, thoạt
nhìn trang trí cũng tương đối hoa lệ, vải vóc chắc cũng sẽ không kém. Quan
trọng nhất là, không có dấu hiệu ngọn lửa dưới tấm bảng hiệu ở trên cánh
cửa kia, cho nên khẳng định đây không phải cửa hàng của Thương Thương,
đi vào mua y phục chắc chắn sẽ không bị phát hiện đâu!
Vì vậy mỗ nữ mang theo Tiểu Nguyệt vẻ mặt mê man, cùng nhau đi vào
tiệm vải: "Lão bản, nơi này của các ngươi có thợ may không?"
"Ai u! Vị cô nương này, lão bản chúng ta không có ở đây, để tiểu nhân
tới giới thiệu cho cô nương. Thợ may tất nhiên là có, không biết cô nương
thích loại kiểu dáng nào?" Nói xong chỉ chỉ y phục để trên ván gỗ trong cửa
hàng, chất liệu vải cũng quá kém!
Vũ Văn Tiểu Tam rất bất mãn nhìn tên đó một cái. Đặc biệt sao? Đúng là
mắt chó nhìn người thấp mà! "Không có loại nào tốt hơn một chút sao?"