HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 1869

"Dạ! Vi phu sẽ phục vụ nương tử đại nhân ăn cơm!" Bưng chén lên, gắp

lên món ăn đưa đến miệng của nàng.

Vẻ mặt Vũ Văn Tiểu Tam ăn rất hạnh phúc, trên cái thế giới này thật

không có chuyện gì so với lúc đói gần chết lại được ăn cơm tới sảng khoái
như vậy!

Nhìn một chút nam tử đang ngồi bên mép giường, chợt biến sắc, trong

miệng đầy cơm nói ra lời nói không rõ: "Hiên Viên Vô Thương, cái người
cầm thú này!"

Dung nhan như cánh hoa đào cứng đờ, quay đầu có chút nguy hiểm nhìn

nàng: "Nàng nói cái gì?"

Éc. . . . . . Cuống quít lắc đầu: "Ta cái gì cũng không nói!" Lại thấy nụ

cười trên mặt hắn càng ngày càng xinh đẹp, vội vàng bổ sung: "Chàng vừa
mới nói không khi dễ người ta đấy!"

Đôi mắt tà mị như hoa đào híp lại, không mặn không nhạt nhìn nàng, Vũ

Văn Tiểu Tam thấy tình huống lại bắt đầu không đúng, vừa chuẩn bị méo
miệng.

Hắn than nhẹ một tiếng, trên dung nhan tuyệt sắc mơ hồ có chút thất bại,

bất đắc dĩ gắp lên món ăn trong chén, thả vào miệng nàng: "Được rồi, đừng
giả bộ nữa! Ăn cơm đi!"

Trên mặt Vũ Văn Tiểu Tam nâng lên một nụ cười cực kỳ hả hê, ngậm

miếng thịt trên chiếc đũa vào trong miệng. Hắc hắc, rốt cuộc tìm được biện
pháp đối phó với người này rồi!

Cười đến rất cao hứng, vừa động một chút, thắt lưng đã đau nhức. Lần

này ngược lại thật có chút đau, quay đầu, đáy mắt hàm chứa nước mắt suýt
nữa tràn ra, cắn môi, mặt uất ức chỉ trích: "Hiên Viên Vô Thương, cái
người cầm thú này!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.