HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 1949

"Hoàng tẩu, tẩu biến hóa thật lớn!"

Đúng lúc này, một tiếng nói rất có từ tính truyền đến: "Đó là bởi vì

hoàng thúc của cháu dạy dỗ tốt!"

Nam tử tuyệt sắc một thân áo trắng, khóe môi treo một nụ cười làm điên

đảo chúng sinh bước tới. . . . . .

Khóe miệng Vũ Văn Tiểu Tam giật giật, rất tức giận nhìn người này:

"Hiên Viên Vô Thương, làm sao chàng lại nói như vậy?" Hắn dạy dỗ tốt?
Vậy mặt mũi của mình để ở đâu?

Nụ cười trên khóe môi người nào đó chợt cứng đờ, sải mấy bước đi tới

ôm nàng vào trong ngực: "Nương tử, vi phu sai lầm rồi, là ngài dạy dỗ thật
tốt!"

"Coi như chàng thức thời!" Mỗ nữ lỗ mũi phun tức, ngửa mặt nhìn lên

trời.

Chọc cho nam tử cười khẽ một tiếng, ngắt cái mũi của nàng. . . . . .

Toàn thân Hiên Viên Triệt run lên, run đến cả người nổi đầy da gà. Mặt

ghét bỏ nhìn hai người này, có cần ác tâm như vậy hay không?

"Hoàng thúc, các ngươi tiếp tục vui vẻ đi, Triệt đi trước!" Nói xong liền

muốn chạy, Tiểu Nguyệt cũng là một bộ dáng cực kỳ buồn nôn, nghĩ tới có
nên chạy theo hay không?

"Triệt, chuyện kinh thành liền giao cho cháu và Mặc rồi, từ nay trở đi

hoàng thúc và tam hoàng huynh của cháu sẽ phải đi đến biên quan!" Hiên
Viên Vô Thương nhìn Hiên Viên Triệt một chút, tiểu tử này chạy trở về
không phải cũng vì muốn giúp một tay sao? Vậy thì thỏa mãn ý của hắn đi!

"Tốt!" Cười ngọt ngào rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.