HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 1979

"Chàng mới là yêu quái!" Mỗ nữ hét to một tiếng.

Khẽ cười một tiếng, siết chặt gương mặt của nàng: "Dạ! Dạ! Dạ! Ta là

yêu quái, Tam nhi là tiên nữ!"

Lời này ngược lại chọc cho Vũ Văn Tiểu Tam bật cười: "Chàng đúng là

chân chó(1) mà! Thật ra thì ta không phải là người của thế giới này, ta đến
từ mấy ngàn năm sau." Sau khi nói xong rất chăm chú nhìn ánh mắt của
hắn, không buông tha bất cứ vẻ mặt nào của hắn.

"Mấy ngàn năm sau?" Theo biểu hiện trước kia của nàng, hắn hoàn toàn

có lý do suy đoán nha đầu này lại lâm vào tròng tưởng tượng rồi, nhưng
nhìn bộ dáng nghiêm túc của nàng, lại không giống như đang giả bộ.

"Kiếp trước, tên của ta cũng gọi là Tiểu Tam. Ở nơi đó của chúng ta, nam

nữ có thể tự do yêu đương, luật pháp quy định một nam nhân chỉ có thể có
một thê tử, mà nữ nhân cũng chỉ có thể kết hôn với một nam nhân. Mỗi
người sinh ra đều ngang hàng như nhau, không có Hoàng đế, cũng không
có Vương Gia." Nàng quay đầu, mắt nhìn về phía bầu trời. Đáy mắt tràn
đầy hoài niệm, như đang suy nghĩ nhớ tới thế giới kia, thế giới có ba mẹ
của nàng.

"Vậy làm sao Tam nhi đi tới nơi này được?" Nhìn ánh mắt nàng nhìn về

hư không, hắn cũng đọc được một vài ý nghĩ trong lòng nàng, cho nên đã
tin...lời nói của nàng. Đây cũng là nguyên nhân nàng thường không để Mặc
và Ngạo ở trong mắt sao? Trước kia còn tưởng rằng chỉ vì nàng gan lớn
không sợ chết! Đồng thời cũng đã hiểu vì sao nàng theo đuổi sự duy nhất. (
ý a này nói VVTT theo đuổi sự duy nhất trong tình cảm ấy)

"Ai, đừng nói nữa, ngày đó ta đi trên đường, mắng to một tiếng về phía

ông trời. Sau đó liền bị sét đánh, kế tiếp liền đến nơi này, vừa tỉnh thì đã ở
trong người của Vũ Văn Tiểu Tam rồi, khi đó nàng ta đã tự vận!" Nhớ tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.