HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 2456

Hơn nữa không phải Thương Thương nhà bọn họ nói có đứa bé, liền phải

ném càng xa càng tốt sao? Thế nào lại tự mình chăm sóc rồi.

Hắn khẽ thở dài một hơi, sờ sờ cái mũi của nàng: "Tam nhi thật ngốc!

Nếu Tam nhi không ngủ mê man, mỗi ngày ôm đứa bé, những việc vặt này
giao cho người khác làm cũng được. Nhưng Tam nhi hôn mê, nếu như
chăm sóc bọn chúng là người khác. . . . . ."

Nói tới chỗ này, hắn đã không nói nữa, bởi vì nàng rất thông minh, nhất

định có thể suy nghĩ ra.

Vũ Văn Tiểu Tam có chút sững sờ, ngay sau đó dọc theo suy tư của hắn

suy nghĩ, nếu như chăm sóc bọn nhỏ là người khác. . . . . . Chắc hẳn sau
thời gian dài, bọn nhỏ sẽ đối với người nọ sinh ra cảm giác lệ thuộc. Người
mẹ này như nàng sẽ biến thành có cũng được mà không có cũng không sao
.

Thấy nàng hình như suy nghĩ hiểu rõ, hắn lại tiếp tục mở miệng: "Bởi vì

người ta biết Tam nhi một ngày nào đó sẽ tỉnh. Khi đó, nếu bọn nhỏ không
thân cận với Tam nhi, Tam nhi khẳng định rất khổ sở. Cho nên người ta liền
tự mình chăm sóc bọn nó, không mượn tay người khác."

Đợi hắn nói xong, Vũ Văn Tiểu Tam hít mũi một cái, trong lòng cảm

động không hiểu, chuyện gì hắn cũng giúp nàng suy nghĩ chu đáo. Quả
thật, sau khi nàng tỉnh lại, sợ nhất chính là bọn nhỏ không có tình cảm đối
với người mẫu thân này, thậm chí là có chút phòng bị. Nhưng những vấn đề
này, hắn đều nghĩ xong giúp nàng.

Hướng bộ ngực hắn cọ xát, cúi đầu mở miệng: "Thương Thương, chàng

thật tốt!" Trong giọng nói mang theo giọng mũi nồng đậm.

Hắn nhẹ nhàng vuốt lưng của nàng: "Đối tốt với nương tử, là thiên kinh

địa nghĩa!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.