"Ta hiểu." Gật đầu một cái. Nhân từ đối với kẻ địch, chính là tàn nhẫn
đối với mình. Đạo lý này sao nàng có thể không hiểu! Dạ Tử Mộng là
người sắp chết, lời nói cũng trở nên lương thiện.
"Được rồi, Tam nhi, chúng ta đi về nghỉ ngơi đi." Nghỉ ngơi thật tốt,
ngày mai liền giải quyết hết người trong cung!
"Ừm!"
"Cha, mẹ, chúng ta cũng trở về thôi! Hai người trở về chơi yêu tinh đánh
nhau đi!" Hiên Viên Sở Cuồng cười hì hì phất phất tay. Hiên Viên Lạc Thần
cũng đuổi theo, cùng rời đi.
Nam tử tuyệt mỹ dở khóc dở cười nhìn bóng lưng hai đứa con trai: "Hai
tên ranh con chết bầm kia!"