HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 2758

"Nhi tử ngốc, đó là lừa gạt con, lừa gạt con. . . . . ." Giờ khắc này, bà mới

thật hối hận. Bà dầy xéo chân tâm tiểu nhi tử, lại là vì thành toàn một
nghiệt tử như vậy! Bà hối hận, hối hận, nhưng ông trời cũng không cho bà
cơ hội hối hận.

Vũ Văn Tiểu Tam nhìn bộ dáng khổ sở kia, ngồi xổm người xuống đỡ

hắn, ở bên cạnh hắn rơi lệ. Thương Thương, nhìn giống như cái gì cũng
không để ý, nhưng thật ra vẫn muốn tình yêu của mẫu thân. Nhưng lúc Dạ
Tử Mị chân chính tỉnh ngộ, cũng là lúc bà ta sắp chết.

Dạ Tử Mị nhìn Vũ Văn Tiểu Tam ở bên cạnh một chút, trên khuôn mặt

xinh đẹp xuất hiện chút áy náy. Nếu không phải năm đó bà ta hạ độc, cũng
sẽ không làm hại hai người bọn họ suýt nữa bỏ mạng! Vươn tay, run run
nhìn Vũ Văn Tiểu Tam: "Thật xin lỗi! Là ta hại các con, dù ta chết rồi, cũng
không chuộc nổi một thân tội nghiệt này. Ta chỉ cầu xin con. . . . . . cầu xin
con chăm sóc Thương Nhi của ta thật tốt, cầu xin con. . . . . ." Bà nợ đứa
con trai này thật sự là quá nhiều, nhưng bà không có cơ hội bồi thường cho
hắn, không có cơ hội. . . . . .

Vũ Văn Tiểu Tam bắt được tay của bà ta, nghẹn ngào mở miệng: "Ngươi

yên tâm! Ta biết rồi! Ta biết rồi!"

Lần này, hình như Dạ Tử Mị mới yên tâm, bờ môi như hoa anh đào nâng

lên một nụ cười, nhìn hư không một chút, lại nôn ra một ngụm máu tươi:
"Tướng quân, tướng quân. . . . . . Mị nhi tới. . . . . . Mị nhi tới. . . . . ."

Cổ tay như bạch ngọc trượt xuống, cuối cùng không còn hơi thở. . . . . .

"Nương --" Một tiếng gào thét khổ sở, vang dội cửu tiêu!

Bắc Minh Hách ngơ ngác đứng ở một bên, nhìn tay mình một chút, hình

như có chút không dám tin là mình làm! Vội vàng vứt bỏ kiếm trong tay
giống như là củ khoai lang phỏng tay!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.