HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 2769

"Ai nha, mẫu thân, a di và đại mụ đều giống nhau thôi! Mẫu thân, tụi con

tới hỏi người một chuyện , đó là. . . . . . người có nghĩ đến muốn đối phó
tiểu tiện nhân kia thế nào không?" Vẻ mặt Hiên Viên Sở Cuồng mong đợi
nhìn nàng.

Mỗ nữ ngẩn ra, có chút không phản ứng kịp: "Con nói ai vậy?" Tiểu tiện

nhân?

"Đương nhiên là đại thẩm Đình Vũ đó!" Lần trước chỉnh nàng ta, đầu

tiên là sự kiện đại tiện, cuối cùng là sự kiện phấn ngứa, nhưng nàng ta vẫn
chạy về lần nữa! Dũng khí như vậy, thật để cho bọn chúng cực kỳ thất
vọng!

Ót xẹt qua một vệt đen, ngồi xổm người xuống, ở trước mặt tiểu nhi tử,

một bộ dáng rất sâu xa mở miệng: "Cuồng nhi, chúng ta là người văn minh,
đừng gọi nàng ta là tiểu tiện nhân! Như vậy không được!"

Ách. . . . . . Tiểu Sở Cuồng gãi đầu một cái: "Mẫu thân, không gọi là tiểu

tiện nhân thì gọi là gì?" Dường như trừ từ này thì không còn từ nào khác có
thể hình dung Đình Vũ đó.

"Đương nhiên gọi là đại tiện nhân!" Hiên Viên Lạc Thần giống như

đương nhiên mà nói như vậy, còn là một bộ dáng chỉ tiếc rèn sắt không
thành thép nhìn đệ đệ, "Nàng ta đã nhiều tuổi như vậy, tại sao có thể xưng
là tiểu tiện nhân."

Hiên Viên Sở Cuồng vừa nghe, hết sức đồng ý, gật đầu thật nhanh: "Ca

ca, huynh nói thật có đạo lý!"

"Đương nhiên!" Đầu nhỏ của Tiểu Lạc Thần tạo thành góc bốn mươi lăm

độ nhìn về phía bầu trời, một bộ dáng rất là đắc ý.

Khóe miệng Vũ Văn Tiểu Tam giật giật, ngửa đầu im lặng nhìn trời--

không phải ta đã già rồi chứ? Bọn nhỏ bây giờ đều như thế sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.