HÃN PHI, BỔN VƯƠNG GIẾT CHẾT NGƯƠI - Trang 2782

"Nếu như nhất định phải. . . . . ." Nhìn thị vệ ở cửa một chút, mặt già mỗ

nam đỏ lên, vội vàng dừng lại lời mình muốn nói.

"Nhất định phải cái gì?" Không thể không nói, tuy vị đại phu này rất kiêu

ngạo, không dễ dàng chữa bệnh cho người ta, nhưng chỉ cần là bệnh nhân
ông ta nhận, ông ta đều cực kỳ trách nhiệm! Cho nên cũng rất nghiêm túc
chờ câu sau của Hiên Viên Vô Thương.

"Nếu như nhất định phải. . . . . . nhất định phải. . . . . ." Sắc mặt đỏ tươi,

từng đóa mây hồng nở rộ trên dung nhan tuyệt mỹ, nhìn rất mê người.
Ngay cả Vũ Văn Tiểu Tam mỗi ngày hô to ‘chàng là cầm thú’, cũng không
tự giác mà nuốt một ngụm nước miếng, nổi lên chút tâm tư xấu xa.

"Vương gia, có lời gì không ngại nói thẳng!" Đại phu nào đó ngu ngơ,

hoàn toàn không nghĩ tới phương diện kia. Nhìn sắc mặt đỏ tươi của Hiên
Viên Vô Thương, chỉ tưởng hắn có chuyện gì đó khó mở miệng. Nhưng
dường như chuyện này quả thật khiến người ta rất khó có thể mở miệng,
nhưng đại phu chính là không ngờ tới.

Bọn hạ nhân cũng gian nan nuốt một ngụm nước miếng, mơ hồ có thể

đoán được vương gia muốn nói gì. Mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, ngậm
miệng không nói, khéo léo đứng, không nhúc nhích! Dường như người đã
từng làm phụ thân đều nên biết là không thể? Nhưng vương gia nhà bọn họ
vẫn chưa từ bỏ ý định! Vẫn muốn hỏi một câu.

Nhịn một lúc lâu, nhìn đại phu này, lại nhìn bọn hạ nhân ở cửa kia một

chút, một bộ dáng ngầm hiểu lẫn nhau, nhìn lại bộ dáng khinh bỉ của tiểu
nữ nhân trong ngực, còn có bộ dáng hai đứa bé chớp mắt to ngập nước chờ
đoạn sau. . . . . .

-- Rốt cuộc vẫn không đành lòng nói ra tâm tư xấu xa của mình, cắn

răng, nhẹ giọng mở miệng: "Không có việc gì."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.