mai tới nói cho bổn vương phi, nếu ngươi không tới thì coi như ngươi chọn
loại thứ hai, cũng chính là đi treo bảng hành nghề! Đến lúc đó ta sẽ để
vương gia phế bỏ võ công của ngươi, đưa ngươi đi hưởng thụ tiểu quan
quán thật tốt!" Mỗ nữ nói xong liền mặt mày đắc ý vững vàng đi ra ngoài.
Lưu lại Đình Vân ngơ ngác nhìn bóng lưng của nàng. Lần đầu tiên trong
đời, hắn có kích động muốn tự vận như vậy! Quả nhiên, vương phi là
không thể đắc tội! Còn nữa, thiếu lãi suất cao, cũng không cần thiếu tiền
của vương phi!
. . . . . .
Dạ Mị đế quốc. phủ nhiếp chính vương cực kỳ náo nhiệt, không ít người
chạy đến xem hôn lễ khôi hài có một không hai này!
Ở rể thật cũng không tính là chuyện gì mới, chỉ là chú rể ở rể này còn
đang đội khăn voan đỏ, vậy thì thật sự là gả cho người ta rồi!
Bất quá, bây giờ phủ nhiếp chính vương lại có một hôn lễ như vậy!
Bóng dáng uy vũ cao lớn, trên đầu đội một khăn voan đỏ, Liên Vụ và
Liên Hoa buồn cười lại không dám cười "Đỡ" Đình Vân xấu hổ ngại ngùng
kéo tới đại đường.
Cũng không có thiếu người biết vị "tân nương tử" thần ký hôm nay chính
là Hồn Vân Dực - đại tướng quân trấn quốc tiếng tăm lừng lẫy khắp thiên
hạ của Dạ Mị đế quốc!
Mà bên kia, một cô gái mặc hỉ phục tân nương, không có khăn voan đỏ,
dáng dấp cũng là xinh đẹp động lòng người, chỉ là trước ngực lại có một
bông hỏ đỏ lớn vốn là của chú rể, thấy thế nào cũng rất khôi hài! Người
không biết nội tình, đã nén cười suýt nữa bị nội thương! Đây rốt cuộc là vở
tuồng náo nhiệt nào vậy!