Không ngờ, trên dung nhan tuyệt mỹ của hắn nâng lên một nụ cười nhạt,
nụ cười hình như càng ngày càng nở rộ, bước từng bước đi tới bên giường
của nàng: "Tam nhi, có phải là lâu lắm rồi, người ta không làm cho nàng
thõa mãn đúng không? Đợi qua nửa tháng nữa, người ta sẽ theo Tam nhi
đánh một tháng lâu dài trên giường, có được không?"
Lời này vừa nói ra, trong nháy mắt sắc mặt mỗ nữ trắng bệch! "Cái đó,
Thương Thương. Thật ra thì vừa rồi người ta chỉ nói giỡn thôi, chàng biết
con người của ta, chuyện thích làm nhất là nói giỡn mà, cho nên chàng nhất
định sẽ không tính toán chi li với ta đâu, đúng không hả?"
"Thì ra là Tam nhi rất thích đùa giỡn sao?" Trên dung nhan như cánh hoa
đào xuất hiện một vẻ mặt rất khổ não, "Nhưng người ta tưởng thật rồi, làm
sao bây giờ?"
"Cái đó, nếu chàng nghĩ như vậy, có thể để chàng sửa lại tư tưởng xấu xa
kia, vậy là tốt rồi!" Đùa gì thế, một tháng? Lấy sức chiến đấu của thằng
nhãi này, hoangdung_diễ
ღn。đàn。lê。qღuý。đôn đây không phải là muốn
mạng của nàng sao!
Một bàn tay thon dài từ từ chạm lên váy của nàng: "Tư tưởng người ta
rất xấu xa sao?" Nói xong mập mờ nhíu mày với nàng.
Nếu là một năm trước, nàng thấy bộ dáng kia của hắn, khẳng định sẽ bổ
nhào tới. Nhưng sau khi ý thức được thằng nhãi này là sói đội lốt cừu, hiện
tại nàng chỉ có lòng tràn đầy hoảng sợ!
Vội vàng muốn kéo vạt áo mình trở lại, cười nịnh hót: "Không xấu xa,
không xấu xa, phẩm đức của Thương Thương rất cao quý! Có thể để cho
người đời ngưỡng mộ và sùng bái!" Nàng vẫn không nên đắc tội với tên
cầm thú này thì tốt hơn!
Nhưng người khác rõ ràng không muốn bỏ qua cho nàng. . . . . .