HANG DÃ THÚ - Trang 247

Chương 18

Cho dù có là một kẻ “lãnh đạm” - trung lập về chính trị, không phải
một Đảng viên - Willi Kohl vẫn thích những ưu tiên nhất định được
dành cho những tên Quốc Xã nhiệt tình.

Một trong số những ưu tiên đó là khi Kohl, một quan chức Cảnh sát Hình

sự chuyển đến Munich, ông đã có cơ hội nhận được một căn hộ bốn phòng
ngủ lớn trong một ngõ cụt có hai hàng cây đoạn còn mới nguyên đối diện
phố Berliner, gần Charlottenburg. Berlin vốn từng trải qua sự thiếu hụt nhà
ở nghiêm trọng từ thời Thế Chiến thứ I, hầu hết các thanh tra Cảnh sát Hình
sự, ngay cả nhiều người cùng chức vụ như ông, đều được giao cho những
căn hộ có phòng trống vuông vắn, không có gì nổi bật, liền kề với những
căn hộ trong tình trạng tương tự.

Kohl không hoàn toàn chắc chắn tại sao ông được đặc cách như thế.

Nhiều khả năng nhất là vì ông luôn sẵn sàng giúp các sĩ quan đồng nghiệp
phân tích thông tin hiện trường tội ác, đưa ra những suy luận từ bằng
chứng, hoặc thẩm vấn một nhân chứng hay nghi phạm. Kohl biết rằng con
người có giá trị nhất trong bất kỳ công việc nào, đó là người có thể khiến
các đồng nghiệp của mình - và đặc biệt là các cấp trên - cũng trở nên có giá
trị như thế.

Những căn phòng này là thánh đường của ông. Chúng riêng tư, kín đáo

như nơi làm việc của ông, chỉ dành riêng cho những người thân thiết nhất
trong trái tim ông: vợ ông, lũ nhóc và đôi khi (luôn ngủ trong phòng khách,
dĩ nhiên), vị hôn phu của Charlotte, Heinrich.

Căn hộ nằm trên tầng hai và khi nhăn nhó bước lên cầu thang, ông có thể

ngửi thấy mùi hành và thịt. Heidi chẳng có lịch cố định nào trong việc
chuẩn bị đồ ăn cả. Một số đồng nghiệp của Kohl long trọng tuyên bố những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.