HANG DÃ THÚ - Trang 401

một cuộc chiến khác. Nhưng sau đó, một phần cuộc đời anh sẽ đi theo nó.
Anh phải có một hồ sơ sạch sẽ. Anh sẽ…”

“Khi nào thì anh định nói em nghe cái bí mật nhỏ của anh vậy, Paul? Khi

nào chứng ta sẽ đến London? Đến New York?”

“Tin anh đi. Nó kết thúc rồi.”
“Anh đã lợi dụng em.”
“Anh không hề…”
“Đêm qua - cái đêm tuyệt vời đó - cái đêm em dẫn anh đi xem Phố

Wilhelm. Anh đã dùng em như một vỏ bọc, đúng không? Anh đã muốn tìm
địa điểm nơi anh có thể giết người này.”

Ngước mắt lên, gã thấy một trong những băng rôn cứng ngắc, bay phần

phật và không nói gì.

“Và chuyện gì xảy ra nếu tại Mỹ em làm điều gì đó gây nguy hiểm cho

anh? Anh sẽ đánh em? Hay sẽ giết chết em?”

“Käthe ! Dĩ nhiên là không.”
“Chà, anh nói vậy thôi. Nhưng anh đã từng nói dối rồi.” Käthe rút ra

chiếc khăn tay từ trong ví. Mùi tử đinh hương nhất thời khiến gã xúc động
và trái tim gã gào khóc, như thể nó là mùi hương trầm gợi người yêu dấu
thức tỉnh. Cô lau mắt rồi nhét khăn vào túi. “Nói em nghe một chuyện,
Paul. Anh khác gì so với chúng? Nói em biết. Như thế nào… Không,
không, anh thì khác. Anh tàn bạo hơn. Anh biết tại sao không?” Cố ghìm
nước mắt. “Anh đã cho em thấy hy vọng rồi lại cướp nó đi. Với chúng, với
những con dã thú trong vườn, chẳng bao giờ có hy vọng gì cả. Dù sao
chúng cũng không dối trá như anh. Không, Paul. Cứ việc bay về quốc gia
của anh đi. Em sẽ ở lại đây. Em sẽ ở lại đây đến khi có tiếng gõ cửa nhà
em. Và rồi em sẽ ra đi. Giống như Michael của em.”

“Käthe , anh chưa từng thành thật với em, phải. Nhưng em hãy đi cùng

anh… Xin em.”

“Anh có biết triết gia Nietzsche của chúng ta đã viết gì không? Ông ấy

đã nói, ‘Một kẻ đứng lên diệt quỷ phải coi chừng để không tự biến mình
thành quỷ’. Ôi, câu này chí lý quá, Paul ạ. Chí lý quá.”

“Xin em hãy đi cùng anh đi.” Gã nắm lấy hai vai cô, bóp mạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.