HANG DÃ THÚ - Trang 435

Paul Schumann kiên quyết chạm vào lớp băng. Gã tháo chốt an toàn

khẩu Mauser, liếc mắt về phía xe của Ernst.

“Xin chúc mừng những người lính tương lai. Chào mừng đãi Trường
Đại học Waltham.”

Kurt Fischer và những người khác đáp lại Giáo sư-Tiến sĩ Keitel bằng rất

nhiều lời chào. Hâu hết đều nói, “Hail Hitler.”

Kurt để ý thật thú vị khi chính Keitel lại không chào theo kiểu ấy.
Tên lính tuyển mộ đã chơi bóng với họ đứng bên cạnh ông giáo sư trước

cửa một lóp học đang ôm một chồng các phong bì to. Hắn nháy mắt với
Kurt, người đã phá bóng trượt để tên lính ghi bàn.

Những người tình nguyện ngồi tại mấy chiếc bàn làm bằng gỗ sồi. Trên

bốn bức tường xung quanh treo các bản đồ và cờ mà Kurt không nhận ra.
Em trai anh cũng đang nhìn xung quanh, nhoài người sang và thì thầm,
“Những lá cờ chiến của quân đội Đệ Nhị Đế Chế.”

Kurt ra hiệu cho em trai im lặng, nhíu mày bực tức vì bị ngắt dòng suy

nghĩ và vì đứa em biết một điều anh không biết.

Bây giờ anh tự hỏi, làm thế nào em trai anh, con trai của những người

yêu hòa bình, lại biết được cả cờ chiến là cái gì?

Lão giáo sư ăn mặc không hợp mốt nói tiếp, “Tôi sắp nói với các bạn về

kế hoạch trong vài ngày tới. Vui lòng lắng nghe cho kỹ.”

“Vâng, thưa ngài” nhiều giọng trả lời khác nhau vang khắp phòng.
“Trước hết, các bạn sẽ điền hết thông tin cá nhân vào mẫu đơn xin tuyển

vào các lực lượng vũ trang. Sau đó, các bạn sẽ trả lời một bảng câu hỏi về
tính cách và năng lực của mình. Các câu trả lời sẽ được biên soạn, phân
tích giúp chúng tôi quyết định tài năng, những sở thích trí tuệ của các bạn
đối với những nhiệm vụ nhất định. Chẳng hạn, một số bạn sẽ phù hợp hơn
trong vai trò chiến đấu, một số làm công tác điện đài hay một số làm văn
phòng. Thế nên điều thiết yếu đó là các bạn phải trả lời thành thật.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.