HANG DÃ THÚ - Trang 75

Cú sốc ban đầu vì bị bắn đã tan đi. Những bản năng của Paul đang quay

trở lại. Gã bước khỏi con ngõ cụt vào phần không gian chính của ngõ
Dresden. Ngõ vẫn vắng tanh. Những ô cửa sổ đen ngòm. Không một chiếc
cửa ra vào nào mở. Gã giơ một ngón tay về phía Morgan rồi quay ra lối vào
ngõ, nhìn xung quanh ngõ, về phía Nhà Bia. Có vẻ không có ai trong số vài
người trên phố nghe thấy tiếng súng.

Gã quay lại nói với Morgan rằng mọi thứ có vẻ an toàn, rồi bảo. “Vỏ

đạn.”

“Cái gì?”
“Vỏ đạn. Từ khẩu súng của ông.” Họ nhìn xuống đất, Paul để ý thấy cái

ống nhỏ màu vàng. Gã nhặt nó lên bằng khăn tay, lau sạch phòng trường
hợp có dấu tay Morgan trên đó, rồi thả vào trong đường ống thoát nước. Gã
nghe tiếng lanh canh một lúc cho đến khi nghe tiếng nước bắn tóe.

Morgan gật đầu. “Họ nói cậu là tay giỏi đấy.”
Không đủ giỏi để tránh khỏi bị bắt quay về Mỹ, vì một chuyện nhỏ giống

như chuyện này.

Morgan mở con dao bỏ túi đã mòn xơ. “Chúng ta sẽ cắt hết các huy hiệu

ra khỏi quần áo của hắn. Lấy đi hết đồ tùy thân.

Sau đó chuồn khỏi đây càng nhanh càng tốt. Trước khi chúng tìm ra

hắn.”

“Thế ‘chúng’ là ai?” Paul hỏi.
Một tiếng cười gượng gạo nở trên môi Morgan. “Bây giờ nói theo tiếng

Đức, ‘chúng’ nghĩa là tất cả mọi người.”

“Tên Xung kích này có hình xăm không? Có thể là dấu thập ngoặc đó?

Hay các chữ cái ‘SA’ ?”

“Phải, có khả năng.”
“Tìm xem có không. Trên hai cánh tay và ngực.”
“Và nếu tôi tìm ra một hình?” Morgan nhíu mày hỏi “Chúng ta có thể

làm gì với nó?”

Paul hất đầu về phía con dao.
“Cậu đùa tôi à?”
Nhưng nét mặt Paul cho thấy gã không đùa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.