HÃNG THÁM TỬ TƯ (NHỮNG KẺ ĐỒNG PHẠM) - Trang 111

- Tommy... sao anh có thể...

- A ha! Em bắt đầu hình dung được quyền lực của anh! Một cô gái

mặc đồ màu hạt dẻ sắp đi qua trước mặt chúng ta.

- Sai rồi! Đó là một người trai trẻ mặc bộ đồ xám.

Tommy có vẻ chưng hửng.

Vào lúc đó, hai người đàn ông ngồi ở một bàn cách họ không xa mấy

và đã chú ý quán sát họ một lúc, đứng lên và tiến về phía họ.

Người cao tuổi hơn trong hai người, một người cao lớn, ăn mặc hợp

thời trang đeo kính một mắt và có chòm ria nhỏ đốm bạc, tuyên bố:

- Xin lỗi: người ta chỉ ông cho chúng tôi như là ông Theodore Blunt.

Xin phép hỏi ông có đúng thế không ạ?

Tommy do dự, tự cảm thấy mình ở thế bấ lợi. Cuối cùng ông gật đầu.

- Đúng, tôi là Blunt.

- Một sự may mắn không ngờ tới! Đúng là tôi định đến gặp ông tại

văn phòng. Tôi có những điều phiền muộn nặng nề... Nhưng xin lỗi ông,
ông bị tai nạn ở cặp mắt?

- Ngài thân mến, - Tommy buồn bã nói - tôi bị mù, hoàn toàn mù.

- Thế nào?

- Ngài ngạc nhiên? Nhưng hẳn ngài đã nghe nói đến những nhà thám

tử mù?

- Chỉ trong những tiểu thuyết mà thôi. Hơn nữa, tôi không bao giờ

nghe nói ông bị đau khổ vì khuyết tật ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.