HÃNG THÁM TỬ TƯ (NHỮNG KẺ ĐỒNG PHẠM) - Trang 140

vừa tự hỏi khi nào Gilda về và vì nghe tiếng bước chân bà chắc là em mình
lên tầng một.

- Không phải cô ta ư?

- Không phải cô ta, mà là Hélène đi lên kéo các bức rèm. Bà

Honeycott nhấn mạnh rằng Gilda đã có một lúc tạm ngừng trước khi đi vào
cầu thang. Mà sự tạm ngừng đó chỉ là một thoáng thời gian nhỏ nhất trôi
qua giữa sự đi ra của kẻ sát nhân và sự xuất hiện của Hélène ở tiền sảnh.
Tóm lại, chỉ thiếu một chút xíu là cô đầy tớ gặp kẻ giết người.

- Nhưng, Tommy, thế tiếng Gilda thét lên?

- Không phải cô ta thét mà chính Jame Reilly kêu lên khi phát hiện ra

người chết. Chúng ta quên rằng anh chàng ấy có một giọng cao mà khi xúc
động lại càng cao hơn.

Tuppence tỏ ra bực dọc:

- Nếu anh đúng, anh và em đã phát hiện ra kẻ giết người.

- Chúng ta đã gặp hắn, em yêu quý. Thậm chí chúng ta đã nói với hắn.

Em có nhớ cách người cảnh sát dường như nhô ra từ sương mù không? Sự
giải thích là ông ta vượt cái cửa con đúng lúc sương mù tan. Điều đó làm
chúng ta giật nẩy mình, em không nhớ à?

- Có chứ.

- Em thấy không Tuppence. Mặc dù chúng ta không bao giờ nghĩ đến

họ dưới góc độ ấy, cảnh sát là người như những người khác và họ cũng bị
những dục vọng ấy chế ngự. Người cảnh sát điềm tĩnh ấy, hay đúng hơn,
mà chúng ta đã cho là như thế - là người chồng bướng bỉnh của Gilda Glen.
Anh cho rằng họ gặp nhau vừa đúng trước "White House" và cô nữ nghệ sĩ
đã để chồng vào nhằm bàn cãi thêm câu chuyện của họ. Sự bàn cãi mau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.