HÃNG THÁM TỬ TƯ (NHỮNG KẺ ĐỒNG PHẠM) - Trang 53

- Nhìn bề ngoài, không có cửa nào bị phá. Vậy vấn đề là có người nào

đó sống chung trong nhà. Tuy nhiên tôi không thể tin...

Ông ta bỗng ngừng lại để nói tiếp với một giọng nghiêm trọng:

- Thưa ông Blunt, tôi phải hoàn toàn phó thác việc này cho ông. Tôi

không dám báo cảnh sát. Trong số ba gia nhân của tôi, hầu như tôi hoàn
toàn tin tưởng. Chúng phục vụ tôi từ lâu với lòng trung thành. Tuy vậy,
người ta có bao giờ ngờ được. Và tôi có hai người cháu, Bertram và Henry.
Henry là một chàng trai tốt... một chàng trai rất tốt. Nó không gây cho tôi
chút lo lắng nào bao giờ. Bertram, ôi chao, tính cách hoàn toàn ngược lại:
chống đối, tiêu hoang và tính lười biếng thì hết chỗ nói.

- Nếu tôi hiểu đúng thì ông nghi cho cậu cháu Bertram của ông đã

dính líu vào vụ này? Về phía tôi, tôi không nghĩ vậy. Rất có thể là Henry,
chàng trai quá tốt mà tôi nghi vấn.

- Nhưng vì sao ạ?

- Vẫn theo cái thói thông thường là như vậy. Theo kinh nghiệm của

tôi, thưa ông thân mến, những kẻ mập mờ bao giờ cũng vô tội và ngược lại.
Thực ra, tôi ngày càng nghiêng về buộc cho anh chàng Henry tốt bụng.

- Xin ngài thứ lỗi, - Tuppence can thiệp bằng một tiếng nói khác - nếu

tôi không lầm - ngài bác sĩ Bower có thói quen giữ những ghi chép về... ờ...
về những alcoloides chưa ai biết tới, trong phòng làm việc của mình cùng
với những giấy tờ khác?

- Trong cùng phòng làm việc, thưa cô, nhưng giấu trong một ngăn kéo

mật chỉ có mình tôi mới biết chúng ở đấy. Đó là lý dó đến bây giờ vẫn
không tìm thấy chúng.

- Vậy chúng tôi có thể giúp ích gì cho ông trong vụ này, thưa ông

Bower? - Tommy hỏi - Ông có đoán là sẽ xảy ra một cuộc lục soát thứ ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.