HẠNH PHÚC BẤT NGỜ - Trang 170

Devlin dứt miệng mình ra khỏi miệng cô cứ y như anh không thể nào

chịu đựng thêm nữa, hai lồng phổi anh giãn nở nhanh chóng, đôi bàn tay
giữ chặt lấy toàn bộ cơ thể cô. “Chúa ơi,” anh thì thầm vào những lọn tóc
được kẹp lên của cô. “Cái cách em lắp đầy vòng tay anh … khiến anh phát
điên lên được.

Em quá ngọt ngào … quá mềm mại …” Anh lại hôn cô lần nữa, miệng

anh nóng bỏng và đòi hỏi, nuốt lấy miệng cô y như thể cô là một m ngon
lành nhất nào đó mà anh thèm muốn. Như thể anh đã bị nghiện cô, như thể
chỉ duy nhất mùi vị và da thịt cô mới có thể thỏa mãn được nhu cầu mãnh
liệt trong anh.

Cô cảm thấy một luồng cảm xúc vui sướng cuộn trào trong tất cả những

nơi nhạy cảm của cơ thể mình, căng ra, chờ đợi sự nổ tung sẽ phóng thích
sự căng thẳng dồn nén thành một cơn bùng nổ đến ngất ngây. Đôi bàn tay
anh di chuyển trên vạt áo cô, hơi lập cập khi anh thăm dò ô vải lụa xanh sọc
nổi.

Da thịt mát lạnh của hai bầu ngực cô nhô ra khỏi cổ áo vuông, sự căng

đầy của chúng kháng cự lại tình trạng bó buộc chật hẹp của chiếc váy. Anh
cúi xuống và ép đôi môi của mình vào khe hở giữa hai bầu ngực cô, rồi trải
đều những nụ hôn chậm rãi lên khắp làn da vừa lộ ra.

Hai núm vú của cô dựng lên thành những đỉnh cứng ngắt bên dưới chiếc

váy, và anh chạm vào chúng qua làn vải lụa, hai ngón tay cái của anh chà
xát, vuốt ve, sau đó những ngón tay anh nhẹ nhàng giật lên. Amanda rên rĩ
vì nhức nhối, và nhớ đến lần trước khi hai người ở bên nhau vào ngày sinh
nhật của cô, cơ thể cô đã bị phơi trần ra trước mặt anh trong ánh lửa, cái
cách miệng anh liếm và giật mạnh vùng ngực trần của cô.

Cô muốn sự thân mật đó lần nữa, với sự tuyệt vọng gần như là điên loạn.

Devlin có vẻ như đọc được suy nghĩ của cô, bởi vì bàn tay anh khum lại ôm
gọn phần nhô lên của bầu ngực cô và siết nhẹ như để xoa dịu đi sự nhức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.