“Anh sẽ vẫn còn muốn em sau ba tháng,” anh nói với cô. “Và khi tới lúc
đó, anh muốn được có quyền suy tính và thay đổi suy nghĩ của em.” “Anh
có thể thử,” cô báo anh biết với một nụ cười nhăn nhó. “Nhưng anh sẽ
chẳng thay đổi được suy nghĩ của em đâu. Em rất kiên định đấy.” “Anh
cũng thế.” Ánh mắt họ chiếu vào nhau chứa đầy sự thách thức thú vị.
Hai bàn tay Jack ôm quanh đôi vai Amanda, và anh kéo cô về phía trước,
miệng anh dần hạ xuống miệng cô. Song, họ lại bị gián đoạn bởi những âm
thanh của người nào đó bước vào nhà, và Jack dừng lại nửa chừng. “Đó là
những người hầu của em,” Amand rầu rĩ nói. Cô cố gắng bật dậy khỏi sàn.
Còn Jack di chuyển nhanh chóng để đứng lên, và kéo theo cô cùng đứng
lên với mình. Mặc dù đã biết Suckey hầu như suốt quãng đời mình, và chịu
đựng sự phàn nàn không ngớt của người phụ nữ ấy về việc thiếu vắng một
người đàn ông trong cuộc đời cô, thì Amanda vẫn cảm thấy ngượng ngùng
vì tình cảnh đã được thỏa hiệp này.
Cô cảm thấy mặt mình trở nên nóng bừng, ngay cả khi cô làm ra vẻ hòa
nhã đến hoàn hảo. Suckey đi đến cửa phòng khách và mặt cô ta nghệch ra
vì ngạc nhiên khi thấy Amanda đang ở một mình trong nhà cùng với Jack
Devlin. Sự lộn xộn của quần áo và tóc Amanda, cùng với bầu không khí
thân mật trong phòng khách, thì khó có thể nghi ngờ về những gì đã xảy ra
giữa họ.
“Xin thứ lỗi cho tôi, cô Amanda.” Amanda đi tới cô ta ngay tức khắc.
“Chào buổi tối, Suckey. Tôi tin là cô và Charles đã tận hưởng buổi liên
hoan mừng Giáng Sinh của mình.” “Rất tuyệt, thưa cô. Quả đúng là một
buổi tối tui. Có việc gì tôi có thể làm trước khi đi ngủ không?” Amanda gật
đầu.
“Mang một bình nước nóng vào phòng ngủ của tôi nhé.” “Vâng, thưa
cô.” Thận trọng tránh nhìn vào vị khách của Amanda, cô hầu gái hối hả
quay ra và đi thẳng xuống bếp. Trước khi Amanda có thể di chuyển, thì cô