HẠNH PHÚC BẤT NGỜ - Trang 215

Em xứng đáng hơn việc trở thành một trách nhiệm nặng nề mà anh phải

gánh vác.” Những lời nói dường như treo lơ lửng trong không khí. Amanda
cảm thấy vừa cam chịu vừa đáng thương khi cô quan sát khuôn mặt rắn
đanh của Jack. Anh chưa bao giờ giả vờ muốn cô nhiều hơn ngoài một cuộc
tình.

Cô khó có thể trách cứ anh vì những cảm giác của anh. “Jack,” cô lưỡng

lự nói. “Em sẽ luôn nghĩ về anh với … với sự yêu mến. Em hy vọng chúng
ta có thể tiếp tục làm việc với nhau. Em rất muốn mối quan hệ của chúng ta
vẫn còn là tình bạn.” Anh nhìn cô theo cách anh chưa hề nhìn trước đây,
miệng anh cong lại ở một góc, đôi mắt anh áiều gì đó hơi giống sự xúc
phạm.

“Vậy tình bạn là cái em muốn à,” anh êm ái nói. “Và sự yêu mến là tất cả

cái em cảm nhận về anh sao.” Amanda ép mình ghim giữ cái nhìn chăm
chăm của anh. “Vâng.” Cô hoàn toàn không hiểu nổi vẻ đau đớn trên mặt
anh. Một người đàn ông trông không như thế này nếu anh ta không bị tổn
thương sâu sắc, và lúc này cô không tin rằng anh quan tâm cô nhiều đến
mức cảm thấy theo cách đó.

Có lẽ lòng kiêu hãnh của anh đã bị xúc phạm. “Đến lúc nói lời tạm biệt

rồi,” cô thì thầm. “Anh biết điều đó mà.” Khuôn mặt anh trống rỗng khi
anh vẫn tiếp tục nhìn cô không chớp mắt. “Khi nào anh sẽ gặp lại em?” anh
cộc cằn hỏi. “Có lẽ, trong vài tuần nữa,” cô ngập ngừng.

“Và khi ấy em hy vọng chúng ta sẽ có thể gặp nhau như những người

bạn.” Không khí căng thẳng trong sự im lặng đau đớn lạ thường đến khi
Jack đáp lại. “Vậy thì hãy nói lời tạm biệt như cách chúng ta đã bắt đầu,”
anh thì thầm, và vươn ra chạm vào cô bằng hai bàn tay mạnh mẽ.

Trong tất cả mọi lần Amanda đã tưởng tượng hay đã sáng tác về chuyện

chia tay của những người yêu nhau, nó chưa bao giờ diễn ra với sự cấp thiết
khắc nghiệt thế này, như thể anh muốn làm cô đau đớn. “Jack,” cô phản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.