như anh cũng khỏa thân như cô. Một âm thanh khe khẽ dân lên trong họng
cô, và cô kéo giật mấy lớp vải che chắn anh ra khỏi cô.
“Không,” Jack thì thầm, di chuyển xuống dưới để hôn góc xương đòn
chắc chắn của cô. “Đặt hai tay em xuống đi.” “Emốn cởi áo cho anh,” cô
phản đối, nhưng anh đã tóm lấy hai cổ tay và ấn chặt nó xuống hai bên
người cô. Amanda khép mắt, nhịp đập của phổi cô trở nên dồn dập hơn.
Hơi thở anh phả vào núm vú cô giống như một luồng hơi nước, và cô
ưỡn ra phía trước cùng tiếng rên rĩ tắt nghẹn khi cô cảm nhận được cú đánh
lưỡi khéo léo của anh. “Jack,” cô hổn hển, vươn tay ra túm lấy mái tóc đen
sẫm của anh, nhưng một lần nữa anh lại nắm hai tay cô và kéo chúng về lại
hai bên hông.
“Anh bảo em nằm yên mà,” anh thì thầm, giọng anh đầy mơn trớn. “Hãy
là một cô gái ngoan nào, Amanda, và em sẽ nhận được điều em muốn.” Bối
rối và tò mò, cô cố thả lỏng người bên dưới anh, dù hai tay cô nắm chặt
trong nỗ lực tránh chạm vào anh lần nữa. Thì thầm lời ngợi khen, anh cúi
xuống trên ngực cô, nhẹ hôn lên khoảng trũng giữa chúng, những đường
cong nhạy cảm bên dưới, sự đầy đặn săn chắc ở hai bên.
Núm vú của cô se lại thành những đỉnh nhỏ đau đớn, và cô cảm thấy một
làn hơi ẩm thoát ra trên làn da khi cô chờ, và chờ, cho đến khi cuối cùng
anh cũng phủ chụp một đỉnh bằng miệng mình và giật mạnh. Niềm vui
sướng bỏng cháy từ điểm đụng chạm đó truyền tới phần còn lại của cơ thể,
và nơi nữ tính của cô phồng lên trong sự khao khát được chuẩn bị cho anh.
Một bàn tay to lớn dời tới đ̏u nhẹ trên bụng cô, ngay phía trên tam giác
loăn xoăn nâu vàng. Cô không thể ngăn được hông mình quằn quại vẻ nài
nĩ, và Jack ép chặt lên bụng cô, giữ cô nằm thẳng trên nệm. “Anh đã nói em
đừng cử động mà,” anh nói, giọng nói có vẻ thích thú hơn là đe đọa.