HẠNH PHÚC BẤT NGỜ - Trang 291

khảm trên vòng vàng, và những chòm ngôi sao bằng kim cương lớn khảm ở
giữa chúng.

“Em có lẽ không thể đeo một vật như thế này được,” Amanda nói với

anh lúc cô ngồi khỏa thân trên giường, quấn tấm chăn quanh mình. Jack
đến bên cô với chuỗi vòng cổ trên tay, ánh sáng mặt trời làm mớ trang sức
lấp lánh với sự rực rỡ huyền ảo. “Ồ, được, em có thể chứ.” Anh ngồi xuống
nệm bên cạnh cô và vén mái tóc xoăn màu nâu vàng của cô qua một bên
vai.

Khi anh vòng một chuỗi hạt nặng nề quanh cổ cô, cô thở hắt ra vì những

viên đá lạnh lẽo áp vào làn da ấm áp của mình. Anh đặt một nụ hôn lên bờ
vai trần của cô và đưa cho cô một cái gương cầm tay. “Em thích không?”
anh dịu dàng hỏi. “Chúng ta sẽ đổi nó thành kiểu khác, nếu em muốn.”
“Chiếc vòng cổ này thật tuyệt,” cô thẫn thờ đáp.

“Nhưng nó không hợp với người như em.” “Tại sao không?” “Vì em biết

khá rõ nhược điểm của mình là gì. Anh giống như đang thắt lông con công
vào đuôi bồ câu!” Miễn cưỡng cô với tay ra sau cổ và cố tháo móc. “Anh
thật hào phóng, nhưng cái này không –” “Nhược điểm,” anh khịt mũi lặp
lại.

Anh cầm hai bàn tay nắm chặt của cô và nhẹ nhàng đẩy cô ngã xuống

nệm. Ánh mắt xanh đăm đắm cháy bỏng của anh lang thang khắp cơ thể
trần truồng, và nấn ná trên vùng ngực nhợt nhạt trong trẻo của cô khi những
viên ngọc mắt mèo tỏa ra những cầu vồng thu nhỏ trên làn da cô. Vẻ mặt
anh thấm đẫm ham muốn và tôn sùng khi anh cúi đầu hôn lên cổ họng cô,
lưỡi anh đánh vào khe hở nhỏ giữa những viên kim cương và ngọc mắt mèo
tròn trịa.

“Tại sao em không nhìn thấy mình khi anh nhìn em vậy?” “Ngừng lại,”

cô nói, và oằn người khi cảm thấy cái vật bị khuấy động của anh nhô lên
qua lớp áo choàng. “Jack, đừng ngớ ngẩn thế.” “Em đẹp thật,” anh khẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.