Bước đi không cần nơi đến...
55
thưởng thức niềm vui được bước chân đi trên mặt
đất này, nên với ta điều đó nghe ra có thể là hoàn
toàn xa lạ.
Việc đi bách bộ thì khác hẳn. Ta có thể dành
khoảng mười hay mười lăm phút vào buổi sáng, hoặc
buổi chiều, để bước chân đi mà không cần nghĩ về
nơi đến. Ta chọn một lối mòn quanh nhà, hay một
đoạn đường vắng vẻ... ở đâu càng yên tĩnh và thoáng
mát càng tốt. Ta bước đi chậm rãi, vì ta không nôn
nóng để đến nơi đâu cả. Ta buông bỏ hoàn toàn mọi
âu lo suy nghĩ, thong thả bước đi và chỉ chú tâm vào
hơi thở. Thân thể ta chuyển động một cách êm ái,
nhịp nhàng theo hơi thở, tâm trí ta không ưu tư lo
nghĩ, ý thức tỉnh táo nhận rõ sự hiện hữu của mình
trong từng bước chân. Ta có thể đi chân trần, để bàn
chân tiếp xúc dịu dàng với mặt đất ấm áp. Như thế
ta càng cảm nhận được rõ hơn sự gần gũi hòa hợp với
thiên nhiên.
Với nhiều người sống trong thành phố, cảm giác
đi chân trần trên một con đường đất đôi khi là hiếm
có hoặc chưa từng trải qua. Và nếu đi như thế trong
một tâm trạng hoàn toàn thư thái không trói buộc,
bạn sẽ cảm nhận được một niềm vui không sao tả
xiết. Ta cảm thấy như có thể chia sẻ tất cả những
gánh nặng cuộc đời mình với mặt đất êm ái. Ta được
nâng niu, được che chở bởi lòng đất mà ta đã từ đó
sinh ra và sẽ trở về trong đó. Ta cảm thấy gần gũi, tin
cậy thiên nhiên. Ta tìm thấy niềm vui và hạnh phúc
trong từng bước chân thong thả không cần nơi đến.