HÀNH TRÌNH CỦA SÓI - Trang 17

cường quốc xuất khẩu gạo. Cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn, nhu cầu
hưởng thụ của người dân được nâng cao thì dĩ nhiên thể thao cũng phát
triển, đó là quy luật, nhất là môn thể thao vua bóng đá, môn thể thao của
con tim. Một trái bóng tròn lăn trên sân cỏ làm thổn thức hàng triệu, hàng
triệu con người, không phân biệt màu da, chính kiến hay tuổi tác, tất cả quy
vào một niềm say mê, bóng đá. Lâu nay bóng đá Việt Nam chỉ tồn tại
quanh quẩn trong mấy đội bóng giữa quân đội các nước XHCN cũ với
nhau, tất cả chỉ có vậy. Sau năm 1986, cũng chẳng còn đội nào như vậy để
mà đá và bóng đá Việt Nam bắt đầu vươn mình ra khu vực mà trước hết là
trong khối các nước Đông Nam Á, vươn mình một cách yếu ớt run rẩy như
đứa trẻ sơ sinh thiếu sữa, thôi thì cũng phải chờ vài thế hệ nữa ăn đủ bơ sữa
thì xem ra mới đủ chiều cao và sức lực để chạy trên sân cỏ trành giành trái
bóng với thiên hạ. Nhưng dù sao bóng đá nước nhà cũng đã phát triển với
đối bóng ngành này công ty kia, câu lạc bộ A, B hay C gì đó. Cũng tốt rồi.
Anh cũng là một tín đồ trung thành của môn túc cầu giáo này. Và… o…
rồ… i, s… ú… t… ồ…. ồ… những tiếng gào thét. Mỗi lần đến mùa World
Cup, bao giờ vợ anh cũng rên rỉ nhức đầu, nhường buồng riêng cùng cái ti
vi của vợ chồng cho hai cha con còn hai mẹ con sang phòng khác ngủ. Mì
gói là món thưởng thức thường xuyên của hai cha con mỗi khi thức khuya
xem bóng đá và vì xót ruột nên thể nào nửa khuya vợ anh cũng phải lọ mọ
dậy đi đun nước làm đồ ăn hoặc nấu cháo cho hai người, mặc cho anh
không đồng ý. Rồi thỉnh thoảng vợ anh cũng nhắc khéo về việc giữ gìn sức
khỏe cho thằng con trai đi học, anh đi làm. Anh cũng biết, nhưng quả thật
không thể nào cưỡng lại nhịp tim đập rần rật trong lòng ngực vì trái bóng,
và nếu phải đi ngủ thì cũng ấm ức ngủ không yên, con trai anh cũng vậy.
Xo… ả… ng. Rầm.
Tiếp theo là những tiếng chửi thề lẫn la hét ầm ĩ của bà tư. Bóng đá nè, cá
độ nè… đó, xem nhà còn cái gì đập nốt đi, bán nốt đi. Rầm… rầm… xem
chừng hai vợ chồng già lại sắp đánh nhau đến nơi, anh lắc đầu ngao ngán.
Vợ làm nghề buôn bán vặt, chồng làm nghề đẩy xe ba gác và một bầy con
đông đúc. Thường thì nhà này cũng đầm ấm, sáng nào Tư “xe thồ” cũng để
vợ trên chiếc ba gác cùng mớ hàng, chạy ra chợ trước khi đi rước khách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.