HÀNH TRÌNH CỦA THÁNG NĂM - Trang 89

CHƯƠNG

11

CHIA TAY

T

ôi và Đông ngồi trên thuyền, để cho nó tự trôi trên sông. Sóng nước

dập dềnh. Lòng tôi cũng dập dềnh. Đêm nay Đông đi, chiều nay nhà anh
làm cơm mời mấy người họ hàng gần với hàng xóm sang ăn chia tay động
viên anh, còn tôi và anh thì trốn ra đây.

Trước đây, có những đêm trăng, chúng tôi cũng để con thuyền tự trôi trên

sông như thế, Đông nằm ngửa giữa lòng thuyền, đầu gối lên tay, miệng khe
khẽ huýt sáo, mắt nhìn vầng trăng trên cao. Tôi ngồi ở đầu thuyền, chân
buông thõng xuống nước, hai tay vịn vào mạn thuyền, đầu cúi nhìn vầng
trăng vỡ tan trong nước. Lúc ấy, tôi thường hay nghĩ, tình cảm của tôi dành
cho anh cũng như trăng trong nước ấy, nhìn thì đẹp nhưng chẳng bao giờ
chạm vào được, chỉ cần tôi khẽ đảo chân, nó lại lập tức tan ra. Vậy nên suốt
những năm tháng chạy theo bước chân anh, tôi chưa một lần bày tỏ được
lòng mình.

Chiều nay cũng thế, nhưng không có vầng trăng, chỉ có vầng mặt trời đỏ

rực đằng tây, ráng chiều đốt cháy một góc trời quê. Bên sông, những thửa
ruộng đã gặt xong, chỉ còn lại những lớp rạ đốt đồng, một vài thửa khói lam
bay lên nghi ngút. Vài đàn chim sà xuống những thửa ruộng mới gặt để mót
thóc rồi lại bay vụt lên. Tiếng sáo diều vi vu vi vút, hương sen thơm ngát
theo gió đi khắp nơi khiến cho không khí buổi chiều tà càng thêm êm ái, dễ
chịu. Nước sông trong vắt, chỗ gần bờ nhìn rõ cả đáy, cả rong rêu đang uốn
lượn bên dưới, cả những đàn cá nhỏ bơi tới bơi lui. Đông ngồi ở bên kia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.