HÀNH TRÌNH CỦA THÁNG NĂM - Trang 91

cũng lắm chữ nghĩa ra phết, chỉ hỏi một câu mà khiến cho Đông phải suy
nghĩ thất thần tới mấy phút.

“Anh không biết.” Cuối cùng Đông lắc đầu cười khẽ. “Thực ra, nếu được

chọn ở lại thì nhất định anh sẽ ở.”

Rồi Đông kể, tối qua Đông có hẹn gặp Vy nói chuyện. Vy đã nói đến

chuyện tiền đồ của Đông, nói rằng nếu anh không thể làm giàu bằng con
đường học vấn thì cũng có thể đi lên từ hai bàn tay trắng. Vy cũng khuyên
anh nên vào Nam, cuộc sống trong ấy rất dễ dàng, kiếm tiền cũng rất dễ
dàng, nếu anh có thể mang lại một cuộc sống tốt hơn thì gia đình cô mới
chấp nhận cho cô theo anh được. Còn nếu anh cứ mãi ru rú ở cái vùng quê
này thì không biết bao giờ mới khá lên được. Rồi cuối cùng, Vy chốt lại
một câu rất chắc chắn là Vy muốn Đông đi để xây dựng tương lai cho hai
người. Vậy nên anh quyết tâm ra đi.

Đông của tôi, Đông đáng thương của tôi, chỉ vài tuần sau thôi, anh sẽ lập

tức nhận ra người con gái ấy đẩy anh đi xa chẳng vì cái tương lai chung nào
của bọn họ hết, mà chỉ vì sự ích kỷ của cô ấy mà thôi. Nếu Đông biết cái
kết ấy của tương lai, không biết Đông có đi nữa hay không, nhưng nếu tôi
biết, tôi nhất định sẽ không để anh đi. Một chuyến đi xa, nửa đời đi lạc, lỡ
dở cả đời!

“Anh đi bao lâu?” Tôi lại hỏi.
“Anh không biết. Bao giờ nhiều tiền thì anh về.”
“Bao giờ mới nhiều tiền?” Tôi thở dài.
“Chắc sẽ nhanh thôi. Anh học dốt nhưng được cái chăm chỉ. Kiến tha lâu

cũng đầy tổ mà.” Đông cười hì hì, nụ cười xán lạn khiến gương mặt anh
vốn cương nghị càng trở nên hấp dẫn lạ lùng.

Tôi nhìn anh, rất muốn hỏi anh thích Vy đến như vậy sao? Anh có thể vì

Vy mà chịu đựng nhiều áp lực đến vậy sao? Nhưng rốt cuộc tôi lại không
dám hỏi mà lại cúi đầu nhìn làn nước dưới chân.

“Ừ, thôi, ở nhà chịu khó mà học. Đừng để thất học như anh, cả đời chỉ đi

làm cu li cho thằng khác thôi em ạ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.