HÀNH TRÌNH ĐẾN TẬN CÙNG ĐÊM TỐI - Trang 294

da của Bébert đã gầy tóp sau hơn một tháng đau ốm. Mỗi lần tôi đến thăm,
nó chỉ hơi hé miệng cười. Nó đã trải qua một cách thật dễ thương những
cơn sốt 39 rồi 40 độ và cứ thế nhiều ngày, nhiều tuần.

Cô thằng Bébert không cất tiếng nữa và để chúng tôi yên. Chị ta đã

nói hết những gì chị ta biết, rồi chui vào một xó lều khóc lóc, than vãn. Mỗi
lời là một nỗi buồn, chị ta không biết làm sao với nỗi buồn, nuốt chẳng vào
khạc chẳng ra, nó cứ nghẹn trong họng với hai hàng nước mắt... Rồi chị lê
la khắp chỗ, người lấm bê lấm bết, miệng liên tiếp kêu Trời. Và cũng chỉ
đến thế thôi. Chị ta không còn hơi sức mà khóc nữa; hai tay buông thõng,
ngác ngơ trước mặt tôi.

Tuy vậy cũng chỉ được một lúc, rồi chị ta lại thấy buồn và lại khóc lóc.

Cứ như thế trong nhiều tuần diễn đi diễn lại cái cảnh khổ tâm ấy. Cũng phải
thấy trước rằng bệnh này sẽ ngày càng xấu đi. Một loại bệnh thương hàn ác
tính, và mọi cái tôi thử đều không ăn thua, xông hơi, truyền huyết thanh...
không cho dùng thứ gì có chất cồn, tiêm chủng... Chẳng đạt kết quả gì. Tôi
chật vật đủ cách, đều vô ích. Bébert mỉm cười, chịu đựng, để mọi việc cuốn
đi mà không chống lại. Nó chống đỡ cơn sốt như đi thăng bằng tít trên cao,
còn tôi ở dưới thấp để lộn phèo. Tất nhiên, những người đứng quanh đó
luôn mồm khẩn thiết khuyên cô thằng bé chẳng nên úp mở, tống khứ tôi đi
cho rảnh, và tìm ngay một ông thầy khác đứng đắn hơn, có kinh nghiệm
hơn.

Sự kiện cô gái “với những trách nhiệm” đã được khắp vùng ghi nhớ và

bình phẩm rất dữ. Cả khu phố khoái chuyện này lắm.

Nhưng các thầy thuốc khác nghe nói đến thực trạng căn bệnh của

Bébert thì ông nào cũng lẩn tránh tuốt, nên cuối cùng vẫn là tôi. Các đồng
nghiệp nghĩ rằng tôi đã đâm lao với thằng Bébert thì cứ để mặc tôi theo lao.

Tiền lương của tôi lúc đó thực tế chỉ còn đủ đến quán ăn thỉnh thoảng

gọi điện thoại cho một vài bác sĩ mà tôi quen biết ít nhiều ở nơi này nơi kia,
khá xa, trong vùng Paris, trong các nhà thương, những con người tinh ranh,
được coi trọng, để hỏi xem họ giải quyết ra sao trước ca thương hàn đang
khiến tôi phải loay hoay này. Đáp lại, tất cả đều cho tôi những lời khuyên
tử tế, những lời khuyên không có hiệu lực, nhưng tôi vẫn lấy làm vui được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.