HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 145

Dora thấy rằng điều đó hợp với ý cô và đáp lại nụ cười của Fred. “Ông có
máy vi tính không?” Cô hỏi.

“Ở đằng kia. Tân tiến nhất. Không một ai trong chúng tôi biết cách sử dụng
nó.”

Dora xắn tay áo lên, theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng. “Tôi nên ngồi ở đâu
và ông muốn tôi làm gì trước?”

“Điều đó tùy thuộc vào cô, cưng ạ, nhưng tôi cho rằng có vài bức thư cần
được mở.”

“Tôi có được tự do làm theo ý mình không? Tôi sẽ không ném đi thứ gì trừ
phi tôi hoàn toàn chắc chắn, nhưng tôi sẽ xếp mọi thứ thành từng chồng
gọn ghẽ.”

Sự nhẹ nhõm lan tỏa khắp khuôn mặt Fred, xóa tan vài năm lo nghĩ trên nó.
“Cô cứ làm đúng như những gì cô thích!”

Jo biết trong vài ngày tới bà sẽ không thể dát lá vàng, cho đến khi những
lớp thạch cao thực sự khô, và thấy nhẹ nhõm. Bà lo sẽ làm hỏng một sản
phẩm đắt tiền như thế. Bà cất hết những món vật liệu, khẽ cọ phần đầu
phẳng nhẵn, lành lạnh của thanh đánh bóng bằng đá mã não lên má trong
một thoáng trước khi đặt trả nó vào hộp. Phải chăng bà vui vẻ như thế chỉ
vì bà thích những dụng cụ này? Có lẽ đó cũng là một phần. Bà lau bàn, nhớ
lại những lần bà lau chùi chiếc bàn sau khi Dora và Karen làm những tấm
thiệp Valentine, những mô hình bằng thạch cao hoặc sau này, đồ trang sức.
Tự đáy lòng, bà rõ ràng vẫn là một cô gái nhỏ.

Vì mới là ba giờ, bà quyết định kiểm tra email sau khi cất hết mọi thứ đi.
Bà muốn email cho cô con gái Karen, để kể cho cô ấy biết Dora đang sống
thế nào. Karen sẽ bị ấn tượng khi nghe tin Dora đang thử một công việc
mới và hoàn toàn sửng sốt khi biết con bé đã bị thuyết phục biểu diễn
karaoke. Chính Jo cũng ngạc nhiên. Đó không phải là điều mà bà có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.