HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 143

“Đã quá muộn để nói với tôi rằng mông tôi trông to thế nào trong chiếc
quần này,” cô nói. Cô thận trọng bước lên chiếc thuyền nhỏ và vội vã ngồi
xuống khi nó nghiêng về một bên.

Tom kéo dây chão cho đến khi một vật nặng lấm bùn xuất hiện. Anh liệng
nó vào trong thuyền và nhặt lên thứ có vẻ là mái chèo duy nhất. Anh không
ngồi xuống.

“Anh định lái thuyền thế nào chỉ với một mái chèo?” Cô hỏi, hơi lo lắng.

“Như thế này.”

Tom nhúng mái chèo xuống nước, đầu tiên là bên này thuyền, sau đó là bên
kia. Rất nhanh họ đã sang đến nơi.

“Tôi biết phải xoay xở thế nào nếu không có anh ở đây chứ?” Dora nói,
đứng dậy và nắm lấy tay Tom để anh có thể giúp cô giữ thăng bằng khi
bước ra khỏi thuyền.

“Nếu không có thuyền, cô sẽ phải hét toáng lên và một ai đó sẽ giúp cô,
nhưng thường là có một chiếc. Cô sẽ quen với nó.”

Tin rằng mình sẽ không tài nào quen được, Dora chẳng nói gì. Dù đã rất
cẩn thận, trên quần cô vẫn dính một vết bùn, nhưng cô sẽ phải tin tưởng
Tom rằng điều đó sẽ không thành vấn đề.

Cô theo Tom đi lên bờ trượt và tới một chiếc thang. Họ leo lên thang và đi
dọc theo một chuỗi những tấm ván chạy men theo sườn kho thóc mà bây
giờ Dora nhận ra là một phân xưởng tạm thời được dựng lên trên một con
thuyền máy. Từ bên dưới lớp vải dầu che phủ vọng lên những tiếng đập
rầm rầm, tiếng cưa, tiếng huýt sáo và tiếng Radio 2.

“Xin lỗi về tiếng radio,” Tom nói. “Những người già vốn dĩ thích thứ âm
nhạc nhẹ nhàng êm ái và những bài diễn văn huênh hoang rỗng tuếch mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.