HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 142

“Chào cô, vậy là cô đã đến nơi?” Anh nói, ngẩng lên nhìn cô.

“Anh đang làm gì ở đây thế?” Dora nói, chẳng mấy mừng rỡ khi gặp anh.
“Tôi phải đến gặp những người ở xưởng tàu và thử việc trong ngày hôm
nay, đúng không nhỉ?”

“Đúng vậy. Tôi đến để đưa cô đi làm.” Anh chỉ vào chiếc thuyền đang bập
bềnh cạnh bờ trượt. Đoạn đường xuống đó có vẻ dài và rất lầy lội.

“Tôi thực sự không muốn đi bằng thuyền, Tom à. Tôi sẽ bị bùn bám đầy
người mất.”

“Đừng lo, chúng tôi đều bị lấm bùn mà. Và dù không muốn, nhưng tôi e
rằng chẳng có lựa chọn nào khác. Nhất là lúc thủy triều lên cao. Trong một
vài giờ, lúc thủy triều xuống, cô có thể đi bộ qua.” Anh mỉm cười động
viên.

Dora hết nhìn con thuyền, nhìn Tom rồi lại nhìn đến xưởng tàu. Từ những
gì cô có thể trông thấy, nó có vẻ bao gồm rất nhiều những chiếc thuyền cũ,
một tòa nhà trông giống như kho thóc không có vách, và một tấm biển cần
phải sửa sang lại từ lâu. Cô nghe nói nó có một danh tiếng nức trời - nhưng
hiển nhiên không phải vì vẻ ngoài của nó. Cô mở miệng định nói xin lỗi.

Tom cắt ngang. “Đừng nhát chết như thế.”

Anh đang nhìn cô đầy thách thức và cô nhớ ra mình không phải ở lại nếu
thấy ghét công việc đó. “Được thôi.”

“Chẳng phải ngẫu nhiên mà nó được gọi là bờ trượt, đúng không?” Cô nói
khi trượt người xuống mép nước.

“Bây giờ thì cô đã biết vì sao tôi bảo cô mặc quần jeans rồi,” Tom nói. “Tôi
hy vọng nó không quá chật. Lên thuyền đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.