HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 216

“Bởi vì tôi sợ. Tôi luôn nói với mọi người như vậy, nhưng có vẻ không ai
tin tôi.”

Một sự im lặng trải ra; mọi người dường như đã ngừng nhai. “Thôi được
rồi,” Marcus điềm tĩnh nói và đứng dậy. “Dora, cô có thể lo liệu những thứ
cần lo liệu chứ? Joanna và tôi sẽ đi dạo.”

Tom và Dora nhìn nhau nhưng không nói gì.

“Nhưng tôi không thể bỏ mặc mọi thứ!” Jo nói, biết rằng những chiếc đĩa
bẩn nhờn mỡ và những cái khay nướng hiện đang nghiêng ngả xếp chồng
lên nhau trên mọi bề mặt.

“Bà có thể,” Marcus nói. “Đi nào.”

Bà đành đi theo ông. Bà không thích giọng điệu ra lệnh của ông, nhưng có
gì đó trong ánh mắt ông khiến bà nhận ra sẽ an toàn hơn nếu bà ngoan
ngoãn vâng lời. Bà tự nhủ rằng như thế bà có thể tranh cãi với ông mà
không bị ai chứng kiến. Khi bà đi lên cầu thang, Tom và Dora bắt đầu dọn
những cái đĩa và xếp chúng vào máy rửa bát.

Marcus không nói gì cho đến khi họ đã xuống thuyền và ra khỏi cổng.

“Tôi thực sự không cảm thấy...” Jo nói, không hoàn toàn chắc chắn bà cảm
thấy thế nào.

“Tôi muốn tìm hiểu xem tại sao bà lại quá sợ hãi như vậy,” Marcus khẽ nói.
“Sau đó tôi sẽ làm cho bà yên tâm. Cậu Tom có vẻ được đấy,” ông tiếp tục,
để Jo không thể phản đối thêm nữa.

“Ồ vâng. Cậu ấy thực sự thích đi. Tôi hy vọng ông sẽ đồng ý. Còn Dora, tôi
cảm thấy phải có trách nhiệm với con bé.”

“Cô ấy có điềm tĩnh không? Không dễ bị hoảng loạn, có thể pha một tách
trà chứ?” Ông đang sải bước một cách có chủ đích và Jo phải cố gắng lắm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.