HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 368

Bất cứ nỗi băn khoăn nào về việc tìm kiếm địa điểm tổ chức liên hoan đã bị
xua tan ngay lúc họ ra khỏi ga. Khắp nơi treo đầy những tấm biển hiệu
cùng những lá cờ và có một chiếc xe buýt đang đợi sẵn.

“Chuyện này đang diễn ra quá suôn sẻ! Tôi không thể tin nổi là chúng ta có
thể tới đây dễ dàng đến thế,” Dora nói khi họ đang ngồi trên xe buýt.

“Ừm, tính đến thời điểm này thì nó vẫn suôn sẻ,” Tom nói.

“Cái gì?” Giọng điệu của anh làm cô cảnh giác; có điều gì đó anh chưa nói
với cô. “Có chuyện gì thế?”

“À, tôi đã nói với cô là bạn tôi đã kiếm được vé cho liên hoan đúng
không?”

“Vâng?”

“Ờ, chúng ta không có vé. Chúng ta phải trèo vào qua hàng rào.”

Dora tự hỏi liệu mình có thể nói chuyện với Tom nữa không, cô quá giận
dữ. Điều này đang làm tăng lên yếu tố đáng sợ trong một thách thức đã quá
khủng khiếp với cô. Nó quá sức chịu đựng của cô! Cô buộc mình hít sâu
vài cái để lấy bình tĩnh.

“Tom, tôi không thể. Tôi không thể lẻn vào một liên hoan. Anh có thể gọi
tôi là một kẻ hèn nhát hay kém cỏi hay bất cứ từ nào khác mà anh có thể
nghĩ tới, nhưng tôi không thể đi vào trong mà không trả tiền. Đó là gian
dối.” Cô có thể thấy mình bị tống vào một nhà tù ở nước ngoài. Mẹ cô sẽ
nói gì đây? Bà sẽ không bao giờ tha thứ cho cô.

Tom chống đỡ cơn giận dữ của cô. “Chà, Dora! Cô đang phản ứng quá
mạnh đấy, đúng không?”

“Có lẽ, nhưng tôi không quan tâm. Tôi có những giới hạn của mình. Tôi
không ngại làm một người dũng cảm - hoặc chí ít, tôi có ngần ngại, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.