HÀNH TRÌNH TÌNH YÊU - Trang 380

“Chúng ta sẽ đi đâu?” Bà hỏi, khi bà chắc chắn mình có thể cất tiếng mà
không để lộ những cảm giác choáng váng đang quay cuồng trong đầu.

“Vào thành phố. Tôi biết một nhà hàng nhỏ xinh đẹp ở đó. Nó hơi xa
nhưng lúc về chúng ta có thể bắt taxi.”

“Tôi ước gì mình có mang theo máy đếm nhịp bước,” bà nói và rồi cảm
thấy ngốc nghếch.

“Cái gì của bà cơ?”

“Ông biết đấy, đó là một thứ được đeo trên thắt lưng, hoặc trong trường
hợp của tôi là quần lót...” Ôi, tại sao bà lại nhắc đến quần lót chứ? Chúng
chẳng liên quan gì đến ông ấy! “Ông phải bước mười nghìn bước một ngày,
nhưng nó rất khó bởi vì máy đếm nhịp bước không ghi lại từng bước chân,”
bà lải nhải. “Nó không thích hợp với việc leo đồi và nếu ông chỉ đi loanh
quanh trong nhà nó sẽ không thèm để ý. Rất bực mình.”

“Tôi có thể hình dung ra.”

Jo quyết định không cố gắng bắt chuyện nữa và giữ im lặng cho đến khi họ
tới một con phố đầy những ngôi nhà và những cửa hàng xây theo lối cổ cực
kỳ nghiêng ngả. “Ôi, Chúa ơi!” bà nói. “Hãy nhìn cái cách những ngôi nhà
đang nghiêng về phía đường đi! Quả là kỳ diệu khi chúng không đổ nhào
xuống! Và những ô cửa sổ kia! Ông có cho rằng bên trong chúng có cửa
chớp không, nếu không họ sẽ chẳng bao giờ giữ được sự ấm áp trong mùa
đông. Và cả những cửa hàng này nữa! Tôi có thể ghé vào không?”

Bà đã quên rằng bà đang đi cùng Marcus Đáng Sợ, nếu không bà sẽ chẳng
bao giờ nghĩ đến việc đi theo hình chữ chi dọc trên con phố, chạy hết từ
cửa hàng này sang cửa hàng khác.

“Dora nói Hà Lan có chợ trời, có đúng vậy không?” Bà hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.